Lăng Triệt đem hộp nhẫn giấu vào trong túi áo, Bản thân nắm chặt lấy tay của cậu đi xuống từng bật thang, Lăng Triệt hiểu rõ nếu đem Vu Tử Ân giống như bảo bối mà cất giữ
sẽ không thể lấy được cảm tình của mọi người, đôi khi còn sẽ có sự xấu đối với cậu, nhưng nếu hắn không làm nhưng vậy, thực sự không thểm nghĩ được kết cục cuối cùng.
Lăng Gia quá đáng sợ, nói đúng hơn là Kinh tởm, Lăng Triệt gương mặt không chút sắc thái đi xuống, 4 hướng chỉ có một sự lạnh lẽo không rõ từ đâu.
Vu Tử Ân cảm nhận Không khí có chút gì lạ cũng không dám lên tiếng nói gì, từng bước đi lại đi theo phía sao Lăng Triệt.
Bên trong phòng khách có hai vị trưởng bối đang cười đùa nói chuyện, đối diện còn có một người đàn ông lớn tuổi ăn mặc trang nghiêm.
Vu Tử Ân nhìn người đàn ông này đến ngẩng cả người trong vô thức lại lên tiếng nói " Cậu "
Người đàn ông kia nghe được một giọng nói non nớt quen thuộc cũng quay đầu nhìn theo, Ánh mắt mở to không tin thứ mình đang nhìn thấy
" Ân Ân? Sao cháu lại ở đây " Ông ta đặt ly trà xuống bàn, Bước chân có chút khập khiễng đi về phía Vu Tử Ân, Trong phút chốc đem cậu ôm chặt vào lòng, Giọng nói cũng có chút nghẹn ngào.
" Tên ngốc nhà ngươi, có biết ta tìm con bao nhiêu năm không hả? " Ông ấy tuy chửi mắng nhưng vẫn chính là ôm chặt lấy Vu Tử Ân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ben-chong-ngoc/2777455/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.