Editor: demcodon
Qua năm mới không lâu, không biết là phóng viên tòa soạn báo nào lại không cố ý đến chụp tình hình ba Giang dẫn theo một đám người buổi sáng luyện Thái cực. Sau đó trải qua buổi phỏng vấn mọi người đều biết ông là người bệnh ung thư, cho nên dẫn tới chú ý. Cũng may ba Giang bởi vì bệnh tình của mình chẳng qua là đề cử quyển sách tư liệu kia của Tiểu Hoa viết nhưng không có nhận phỏng vấn. Phóng viên cũng không dám cưỡng cầu, dù sao cũng là bệnh nhân! Tiểu Hoa sau khi biết cũng trực tiếp chạy đến quân đội, muốn chờ mọi việc lắng xuống mới trở lại. Về phần hai con trai, ông bà nội, ba mẹ chồng đương nhiên không có khả năng để mặc lâu như vậy không có gặp bọn nó. Bởi vậy cô bắt đầu chạy qua lại 3 nơi.
Tiểu Hoa cả ngày sống ở quân đội, người vừa ý nhất chính là Cao Giang Cảnh không thể nghi ngờ. Kết thúc huấn luyện có thể nhìn thấy vợ, ăn cơm bà xã nấu, ngẫu nhiên còn có thể bổ sung dinh dưỡng cho mấy tên lính thân của mình. Tiểu Hoa chẳng qua là buồn cười nhìn anh, mỗi ngày trở về vui tươi hớn hở giúp mình giặt quần áo, thu dọn nhà cửa, vv... Nhìn lại mình kết hôn nhiều năm như vậy gấp chăn vẫn mập mạp như vậy. Tiểu Hoa cũng có chút ngượng ngùng, mỗi lần có người đến chơi cô phải kêu Cao Giang Cảnh gấp chăn lại một lần.
“Ông xã, em có phải không có lòng tiến thủ hay không? Anh xem nhiều năm như vậy em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-bao-ve-hanh-phuc/3289688/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.