Editor: demcodon
Lúc bước vào bệnh dịch thì Cao Giang Cảnh ở bộ đội rất lo lắng, lo lắng cho Tiểu Hoa, lo lắng cho ông bà nội, nhưng mà mình là quân nhân phải phục tùng mệnh lệnh. Nhìn những chiến hữu có người nhà đi theo này trong lòng anh lại hâm mộ, nghĩ rằng nếu như Tiểu Hoa cũng có thể theo quân thì thật là tốt bao nhiêu. Nhưng mà lại nghĩ đến thân thể của ba Giang thì Cao Giang Cảnh thở dài một hồi. Tiểu Hoa tuyệt đối sẽ không mặc kệ buông ba của cô xuống, nhưng mà mình cả ngày sống ở bộ đội một năm cũng trở về không được mấy lần, vẫn lo lắng có người thừa dịp mình không ở bên cạnh mà nhảy vào phá hư. Tiểu Hoa nếu nguyện ý thì lựa chọn của cô rất nhiều. Cho dù lại tin tưởng Tiểu Hoa nhưng trong lòng Cao Giang Cảnh vẫn là có thêm bất an, quân nhân hàng năm bốn mùa không ở nhà, không thể mang quan hệ đó làm mình luôn bất an.
Lúc bởi vì không cho phép ra vào nên Cao Giang Cảnh ngoại trừ dùng sức ép buộc với binh lính của mình ở ngoài thì thời gian rảnh rỗi dường như ngày ngày đều muốn gọi điện thoại hỏi tình hình trong nhà, hỏi tình hình nhà Tiểu Hoa. Mùa hè vừa qua bệnh dịch được khống chế thì Cao Giang Cảnh đến ngày nghỉ là vội vàng xin phép về nhà.
Cao Giang Cảnh đủ loại bất an, lúc nhìn thấy Tiểu Hoa trong nháy mắt đột nhiên bình tĩnh lại. Tiểu Hoa nhìn thấy anh lại là một dáng vẻ ngây ngốc thì cười tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-bao-ve-hanh-phuc/3289672/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.