Đến lễ mừng năm mới, bởi vì ngày nghỉ quá mức ngắn ngủi mà nhà xưởng bề bộn nhiều việc, cho nên hai nhà Hạ - Lý đều không có về nhà ăn năm mới. Ba nhà bởi vì đứa nhỏ nên tụ chung một chỗ, con như là ăn mừng năm mới.
“Tiểu Hoa, thầy nhìn ra được cháu không là thật lòng muốn học Trung y ... đừng đánh trống lảng... ánh mắt của ông già này còn chưa có mờ đâu! Thầy không phải tức giận cháu, tình cảm của cháu đối với Giang Tử ông già này cũng rất bội phục, cho nên mới nhận cháu làm học trò. Ông trời sắp đặt cho cháu là một chuyện, nhưng lòng hiếu thảo của của cháu mới là ông xem trọng nhất, may mà cháu cũng nhanh chóng học xong tuyệt kỹ của ông, kiến thức y dược với ai cũng có thể học nhưng mà kỹ thuật châm cứu lại là tổ truyền nhà chúng ta. Cháu phải bảo đảm tuyệt đối không thể làm cho nó thất truyền, biết không?” Ăn cơm tất niên xong thầy đột nhiên nói với Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa liều mạng gật đầu một cái, toàn bộ tâm tư của mình đã bị thầy nhìn ra. Sau đó bảo đảm tuyệt đối sẽ không làm cho tài nghệ của thầy phải thất truyền, phải tìm truyền nhân tốt nhất cho nó.
Thầy chụp bả vai Tiểu Hoa nói: “Cũng đừng tạo cho mình nhiều áp lực như vậy, con ông cũng không học mà chạy tới học Tây y, cháu có gắng hết sức là được rồi.”
Tiểu Hoa bổ nhào vào trong lòng ông Triệu khóc nói: “Cám ơn ông! Cám ơn ông...”
“Nha đầu ngốc! Cảm ơn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-bao-ve-hanh-phuc/32247/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.