Editor: demcodon
Tiểu Hoa nhớ rõ lúc học tiểu học, cô vẫn có vẻ đặc biệt, theo lý thuyết hẳn là đến trường học trong thôn nhưng ba vẫn khẽ cắn môi đưa cô đến trường học của học sinh trong công xưởng. Ba mặc dù đi làm ở trong công xưởng nhưng không phải là nhân viên chính thức, cho nên có rất nhiều phúc lợi không có cách nào hưởng thụ, đi học ở đây không chỉ phải tốn thêm nhiều tiền mà Tiểu Hoa ở trong trường cũng không có người bạn nào. Bởi vì vừa mới bắt đầu thì cô không nói được tiếng phổ thông. Bởi vì học sinh trường học đến trường lại có vẻ không giống như những đứa nhỏ trong thôn, giai đoạn tuổi thơ này cũng không có gì tốt bằng có bạn cùng lứa.
Tiểu Hoa nhớ rõ một truyện cười náo loạn khi còn bé, mới vừa đến trường mẫu giáo thì cô giáo hỏi: “Tiểu Hoa, tại sao con không nói tiếng phổ thông?”
Tiểu Hoa nghiêng đầu ngây ngốc nói: “Bởi vì con cũng không phải người bình thường, sao có thể nói tiếng phổ thông như mọi người chứ?”
Vì chuyện này Tiểu Hoa bị những người lớn cười thật lâu, người lớn trong thôn dường như cũng biết còn là do ba đi tuyên truyền, điều này làm cho Tiểu Hoa sau khi hiểu chuyện thì rất là xấu hổ.
Những đứa nhỏ trong thôn phần lớn là đến trường học trong thôn, bọn họ mỗi ngày 6 giờ 30 phút đi học, 10 giờ 30 phút thì tan trường; buổi chiều 12 giờ đi học, 2 giờ lại tan trường. Học sinh trường học thì buổi chiều 2 giờ đi học, 4 – 5
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-bao-ve-hanh-phuc/32243/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.