Editor: demcodon
“Ba, con có chuyện muốn nói với ba.” Tiểu Hoa vừa gõ cửa vừa nói.
“Chờ một chút.” Tiếp theo Tiểu Hoa ở ngoài cửa nghe được tiếng sột soạt, phỏng đoán là ba đang mặc quần áo.
“Vào đi.” Nghe được tiếng của ba Tiểu Hoa đẩy cửa ra rồi đi vào.
Ba Giang ngáp giống như kéo đèn, Tiểu Hoa nhìn thấy sắc mặt của ba có chút không tốt lắm, âm thầm buồn rầu giống như mình đã chọn sai lầm thời gian đến.
Ba Giang cười tủm tỉm vỗ vỗ lên giường ý bảo Tiểu Hoa lại đây ngồi, vuốt đầu cô dịu dàng hỏi: “Tiểu Hoa tìm ba có việc hả?”
“Ba, ba đi xem bệnh có được không?” Tiểu Hoa nói thẳng ra tính toán của mình.
Ba Giang sửng sốt có chút chật vật dời tầm mắt qua chỗ khác, không dám nhìn thẳng Tiểu Hoa cúi đầu quát lớn: “Đừng nghe người khác nói bừa, ba không có bệnh.”
“Con đã nghe những lời đêm qua ba nói với mẹ rồi, con còn nghe được ba muốn đưa con cho người khác, muốn bán nhà còn không muốn chữa bệnh, muốn đưa tiểu Hổ cho cô nuôi. Cô hung dữ như vậy, ba, con sợ.” Tiểu Hoa gắt gao ôm ba Giang, cô thật sự không muốn rời đi...
“Tiểu Hoa, con hãy nghe ba nói, con nghe nhầm rồi, ba thật sự không có bệnh, đừng lo lắng được không?” Ba Giang không biết nên nói cái gì tiếp chỉ cười ha ha.
“Con đã xem giấy khám bệnh của ba, cũng hỏi qua ông Triệu rồi, ung thư dạ dày giai đoạn cuối, con biết đó là bệnh gì.” Tiểu Hoa cúi đầu có chút đau khổ.
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-bao-ve-hanh-phuc/32236/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.