Sau hàng loạt lời nói và hành động khiêu khích giới hạn của Lăng Triệt, mỗ nữ thong thả lên phòng.
Ai đó sau khi thoát khỏi trạng thái hóa đá nghiến răng nghiến lợi, ôm một bụng tức giận không có chỗ xả, một tia lý trí cuối cùng nhắc nhở hắn đang là hộ vệ của Diệp gia, vì vậy mà những đồ vật ở đây may mắn thoát khỏi kiếp nạn làm phế liệu.
Lúc này chỉ còn lại bốn người họ, ba người Tử Trạch kéo ghế ngồi đối diện Lăng Triệt, không khách khí cười sằng sặc. Họ là vậy, với người khác thì hờ hững, lạnh lùng, vô cảm nhưng trước mặt bạn thân đây mới chính là con người thật của họ sau lớp mặt nạ hoàn hảo.
Tử Trạch đưa cốc nước tới trước mặt Lăng Triệt, vẻ mặt thông cảm nhưng ánh mắt lại cười trên nỗi đau của người khác:
- Uống miếng nước, hạ hỏa đi. Đừng chấp nhặt, đó chỉ là một con nhóc 18 tuổi thôi.
Lời nói của Tử Trạch nghe thì giống như an ủi nhưng thực chất đang đánh vào nỗi đau của Lăng Triệt, ý nói 'Trải đời bao năm, đến một con nhóc 18 tuổi cũng không nói lại. Cậu thật thất bại'. Tử Trạch là thế, bề ngoài thì hờ hững, không quan tâm thế sự, 'sống chết mặc bay' nhưng bên trong là một tên phúc hắc hai mặt, nói lời bông bọc dao găm.
- Vốn tớ còn định xử cậu vụ cá cược ngu ngốc lần trước. Nhưng xem ra cô tiểu thư này cũng thật thú vị, cuộc sống sắp tới không tẻ nhạt nữa rồi.
Xích Thiên vừa rót cho mình cốc nước vừa nói, bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-nu-phu/111917/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.