Cốc...cốc...cốc... Tiếng gõ cửa có quy luật, vừa đủ để người trong phòng nghe kèm theo giọng nói cung kính của cô hầu gái:
- Thưa tiểu thư. Bữa sáng đã chuẩn bị xong. Lão gia đang đợi ngài ạ.
- Tôi biết rồi. Cô làm việc của mình đi. - Giọng nói biếng nhác vang lên.
- Vâng.
Tư Tuyết gập tài liệu đang đọc lại, hai tay xoa thái dương, ngả người vào ghế dựa thở dài. Vậy là đã 18 năm cô đến nơi này.
Cứ tưởng mình đã chết trong lần đó nhưng khi mở mắt ra, cô lại là một đứa trẻ sơ sinh mới lọt lòng. Vậy mình đã đầu thai mà chưa uống canh của Mạnh bà nên vẫn còn nhớ về kiếp trước. Nhưng không, ngày tháng trôi qua, cô phát hiện ra một điều tệ hại, mình không phải đầu thai mà đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết np đã từng đọc và đắng lòng hơn khi cô là Diệp Tư Tuyết - nữ phụ có kết cục thảm đến không thể thảm hơn trong truyện. Thật bi ai.
Nhiều khi cô muốn ngửa mặt lên trời hét to: " Tại sao?". Tại sao trong bao nhiêu cuốn tiểu thuyết đã đọc không xuyên lại đi xuyên vào cuốn tiểu thuyết np cẩu huyết đó. Tại sao lại cẩu huyết ư? Cũng như bao cuốn np khác thôi. Nữ chính "Bạch Liên Hoa" ngây thơ, trong sáng, thánh thiện; dàn hậu cung nam chủ nhan sắc yêu nghiệt, gia thế hiển hách, thiên kiêu chi tử, là những người đàn ông hoàng kim mà phụ nữ ao ước; nữ phụ thì một rổ, đủ các thể loại, não tàn ngu ngốc có, âm hiểm xảo trá có, yếu đuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-nu-phu/111914/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.