Sau buổi học, Dư Tiểu Mãn được tự năm quyền điều khiển một chiếc xe ô tô, cô còn được chuẩn bị riêng một căn nhà ở bên ngoài. Sở dĩ cô tự do như vậy bởi tổ chức bạch đạo ở Pháp, còn đại học Đông Bắc lại nằm ở Trung Quốc, nếu đi lại thường xuyên chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.
Cũng nhờ đó, cô có được một chút cảm giác gọi là bình yên.
''Cảm giác được sống trong căn nhà bình thường... thật tốt.''
Dư Tiểu Mãn lặng nhìn bức ảnh ba và mẹ, mỗi tấm chỉ bằng ba ngón tay em bé. Đây là bức ảnh nền xanh hai người chụp làm chứng minh thư nhân dân, còn dư hai tấm, là cô lén trộm được. Và nó cũng là vật cuối cùng có liên quan đến ba mẹ mà cô giữ.
...----------------...
Sau khi trở về nhà, Túc Trạch Lăng đã lăn vào bấm máy tính lạch cạch. Hắn là hacker W, kẻ làm rung động mạng lưới toàn cầu, người bị xem là một lời đồn vô căn cứ, xếp thứ hai trên thế giới về độ nguy hiểm dù chỉ ngồi yên một chỗ.
Trên đời này, giường như không gì có thể thoát khỏi con mắt tinh vệ tinh của hắn. Vậy mà hắn chỉ dùng một chiếc máy tính đời cũ, điều mà người ta có nằm mơ cũng không tưởng ra được.
''Dư Tiểu Mãn... không, tôi phải gọi cậu là Bạch Ưng mới đúng, bạch đạo cuối cùng cũng xuất thủ rồi. Chỉ là, Bạch Ưng này hơi ngốc, không giống tưởng tượng chút nào''.
Túc Trạch Lăng nhìn thân thế của cô qua bàn hình máy tính, lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-lenh-denh/2694124/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.