Không có Sở Hoành Dương, nàng chẳng biết có thể đi đâu nữa. Đột nhiên, nàng nhớ ra rằng bản thân còn nợ Bạch Hiền Nguyên năm mươi lượng bạc, liền lập tức đến tìm hắn ngay.
Nàng đến trước cửa công đường, toan gọi hắn ra ngoài thì bị lính canh cửa cản lại.
''Ta muốn gặp Bạch đại nhân.''
Lính canh nhíu mày nhìn Mặc Ngân Tầm, đầu ngẫm nghĩ chắc kẻ này có vấn đề rồi. Cho dù không phải người ở đây thì chỉ cần tồn tại trên Đại Ưng này cũng phải biết đánh trống mới có thể gặp quan phụ mẫu.
''Muốn gặp Bạch đại nhân, phải đánh trống ở đằng kia.''
Mặc Ngân Tầm nghe xong chỉ thản nhiên ồ một cái, hóa ra còn có cách tìm gặp độc lạ như thế. Nàng nhanh chóng đánh thật mạnh vào trống lớn, cổng nha môn khi ấy mới mở ra.
Hàng loạt binh lính đứng ở đó, Bạch Hiền Nguyên ngồi uy phong trên chiếc ghế cao nhất mà nhìn xuống. Hắn phán:
''Truyền Mặc Ngân Tầm.''
Thế rồi nàng ngơ ngác bước vào, phía sau nàng là hàng loạt bách tính chạy theo xem. Sau khi nhìn trước nhìn sau, thoáng chốc nàng đã đứng ngay giữa công đường.
''To gan, gặp đại nhân còn không mau hành lễ?''
Mặc Ngân Tầm lại lần nữa nghiêng đầu khó hiểu, rốt cuộc hành lễ là làm thế nào?
''Mau quỳ xuống.'' Một tên lính đứng bên cạnh thấy mặt nàng nghệt ra như người đánh mất sổ gạo, bèn thì thầm nhắc nhở.
Nghe thế, nàng liền quỳ phịch một cái xuống đất, nhanh giống như chậm chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiep-lenh-denh/2694095/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.