Tinh Tinh hùng hổ bay đến bên cạnh Đường Hoa, biểu tình nhìn hung ác vô cùng: “Ngươi chán sống rồi à, một mình độc chiếm BOSS?” Đã rời đi xa quá rồi, cho nên Tinh Tinh đã bị đá ra khỏi tiểu đội. Vốn nàng thấy Hỏa Quỷ vương đang bị Đường Hoa ngược đãi thì anh dũng lao lên tiếp sức, nhưng ai ngờ Hỏa Quỷ vương lại “Ha” một tiếng, nàng lại bị thổi trở về chỗ cũ mất tiêu.
“Ngươi nỡ lòng nào giết ta sao?” Đường Hoa lấy ra một cây phướn nho nhỏ mà lệ chảy ròng ròng: “Phướn Oan Hồn, đồ chuyên dụng của thuật sĩ.”
“Oa! Gia Tử, hôm nay ngươi đẹp trai thật đấy!” Tinh Tinh nhận lấy, ngó qua rồi mừng rơn, cây phướn Oan Hồn này có thể hấp thu oan hồn trong trời đất để tụ lực xuất ra một đòn tấn công. Nói đơn giản chút là thời gian chờ 7 giây, lực tấn công tỷ lệ thuận với tu vi của người cầm giữ, kèm theo thương tổn thuộc tính gió và hiệu quả đánh lui. Điều đáng tiếc duy nhất là khi cầm trên tay Tinh Tinh rồi thì sẽ thiếu đi khả năng có thể đánh lui các thủ đoạn tấn công cấp cao như kiếm nộ.
Huy Hoàng hỏi: “Gia Tử, ngươi dùng pháp bảo gì mà dũng mãnh vậy?”
“Viên châu Định Phong!” Đường Hoa lấy ra một hạt châu, nói: “Thực có chút hoài niệm, đây là một câu chuyện xảy ra giữa người và thú, cộng với một vị mỹ nữ hồi độ kiếp thứ nhất đấy.”
“Vậy có lấy được linh châu chưa?”
“Đương nhiên rồi!” Đường Hoa cười ha ha: “Gia Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123781/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.