Trong khoảng thời gian thật ngắn, Phá Toái với Đường Hoa đã biên ra được một âm mưu có logic rõ ràng, đồng thời cũng rất có trật tự như thế đấy. Cái âm mưu này chưa cần phải nói là Táng Ái với Công Chúa có thể làm được hay không, mà mới trình bày ra là bản thân bọn Đường Hoa cũng đã không tin nổi rồi. Nhưng đúng như lời Đường Hoa vậy, bọn họ có tin hay không không quan trọng, quan trọng là Huy Hoàng phải tin, ít nhất thì cũng phải bán tín bán nghi mới được. Bây giờ mà rớt được thanh tiên kiếm bát giai thì ngon rồi, dù sao thì cái giá tiền sau khi giảm đi 70% quả thật cũng không cao lắm, chứ đổi là dị bảo khác thì...
* * * * * *
Phá Toái chạy qua kéo quái chung với Huy Hoàng, Đường Hoa một mình đánh sói đầu lĩnh thì chuyện thắng cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Phá Toái đến gần Huy Hoàng, thuật lại đầu đuôi vụ phán đoán kia, xong bổ sung thêm một câu: “Huy Hoàng, ngươi có thể nghi ngờ chỉ số thông minh của ta, nhưng không thể hoài nghi sự xảo trá của Đường Hoa được, đúng không?”
“Nghe ngươi nói thế, ta cũng cảm thấy cũng có khả năng thật.” Huy Hoàng tỏ vẻ khó xử: “Có điều từ đầu chúng ta đã thương lượng rằng tiên kiếm thì sẽ về tay hắn rồi. Nếu hiện giờ ta mà lật lời, nhưng không có bằng chứng đưa ra, chỉ sợ sẽ không hay ho cho lắm.”
“Ý của ta với Gia Tử là tiên kiếm cũng sẽ thuộc về hắn, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123759/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.