Hai con BOSS cao cấp biến thái đến cỡ nào? Đây không phải là vấn đề, bởi vì một khi quần chúng nóng đầu lên, mấy chục vạn người bất kể sống chết mà vây quanh BOSS, thì kết cục của con BOSS này đã coi như bị xác định rồi.
Phá Toái đã chết rồi, rất nhiều người đã chết rồi, nhưng họ vẫn còn sống. Đường Hoa còn sống... À, đúng thực là hắn vẫn còn sống. Dưới sự phán đoán chính xác khách quan chưa bị người cổ xúy, thì một người có phải là anh hùng hay không tùy thuộc vào chuyện hắn đã chết hay chưa. Đương nhiên, sau khi chết rồi thì sẽ dễ trở thành anh hùng hơn, ít nhất thì khi người khác lập bia mộ cho ngươi, cũng sẽ chẳng có ai đi so đo với một người chết cả.
Nhưng mọi người lại thích phán đoán một cách chủ quan, cho nên... Tuy Đường Hoa một mình đơn đấu với tỳ bà tinh, tuy Đường Hoa là người tạo ra thương tổn lớn nhất, nhưng cái vinh dự của anh hùng vẫn rơi vào thân kẻ đã chết là Phá Toái. Đương nhiên Đường Hoa sẽ không để ý đến mấy thứ này, đây là một trận chiến hiếm có mà hắn dốc tận toàn lực ra chiến đấu, đánh thật là đã nghiền lắm lắm. Chơi trò chơi làm sao cho đã nghiền là được rồi, cần thiết chi phải rảnh rỗi kiếm thêm vinh dự vinh diếc làm chi? Tục ngữ có nói rất hay mà, súng bắn vào con chim đầu đàn. Đường Hoa không bao giờ chịu học theo cái phẩm đức vĩ đại của Huy Hoàng đâu.
Hai con BOSS đã đền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123750/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.