Đường Hoa dùng nắp trà quạt quạt cái chén. Phong Vân Nộ âm thầm khinh bỉ hết thảy những động tác ấy.
Sau khi đã gặp mặt được ba phút, Đường Hoa cảm thấy không thể cứ quạt như thế được nữa, rủi đâu mà bị ông chủ tiệm tố cáo tội phá hoại của công là phải bồi thường đấy. Thế là hắn cũng đành phải hớp một hớp trà, ho một tiếng rồi nói: “Nộ ca...”
“Ngươi vẫn cứ gọi ta là Phong Vân Nộ đi.” Xưng huynh gọi đệ với ngươi là chuyện nguy hiểm lắm.
“Ừ ừ. Phong Vân Nộ, hỏi câu này, ta muốn mua bang hội của ngươi.”
“Mua bang hội?”
“Ừ! Thực ra chỉ là đổi bang chủ và mọi đường chủ thôi. Nơi trú quân sẽ thuộc về ta, người nào muốn lưu lại thì lưu, đãi ngộ cực tốt. Không thích lưu lại cũng không miễn cưỡng, có điều phí rời bang bổn Gia Tử sẽ không cho đâu.” Đường Hoa nói: “Ngươi xem, hiện giờ mấy vạn huynh đệ bang Tam Thương phải cùng ngươi ăn sương uống gió, ngươi nhẫn tâm sao? Ta nghe nói tuy Tam Thương đã thay đổi nhân viên rất nhiều, nhưng số nhân mã lúc đầu thành lập bang hội cũng vẫn còn chiếm đến hai phần nhân số, nghe nói còn là một bộ phận cực kỳ bất ổn nữa. Ôm cái củ khoai lang phỏng tay này thì chi bằng cứ quăng đi mà kiếm một mớ vậy, cầm lấy tiền rồi mang theo mỹ nhân đi tiêu dao giang hồ cho hay.”
Phong Vân Nộ không nói gì cả, cũng học theo Đường Hoa cúi đầu quạt chén trà. Khi Đường Hoa hẹn hắn ra bàn chuyện làm ăn, hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123734/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.