“Xong hội nghị chưa?” Phá Toái kéo Đường Hoa: “Đi Hàm Đan.”
“Ây!” Đường Hoa vội nói: “Ngươi không có nghe ta với Tinh Tinh nói gì à, Nhược Hân nhà ngươi rất có vấn đề đó.”
“Vấn đề gì, chẳng phải là muốn lợi dụng ta đó sao?” Phá Toái thản nhiên nói: “Ít nhất thì ta cũng còn có giá trị để lợi dụng.”
“Ngươi nói cứ y như trên phim vậy.” Đường Hoa sờ sờ trán Phá Toái: “Không lẽ ngươi trúng độc rồi?”
“Gia Tử, ngươi không hiểu đâu, thích một người không phải là yêu cầu nàng làm chuyện gì cho ngươi, mà là xem xem ngươi có thể làm được gì cho nàng. Hai người không cần phải ở bên nhau, nếu Nhược Hân vui lòng, ta cũng sẽ vui.”
“... Nàng lên giường với người khác, nàng lên đỉnh, nàng vui thì ngươi cũng vui à?”
Phá Toái chết lặng một hồi, xong khóc ròng: “Làm huynh đệ có kiếp này không có kiếp sau, ngươi cần chi cứ bóc mẽ ta thế? Không thể để ta chết cho vĩ đại một chút sao?”
“Nếu ngươi muốn thì... Có thể.” Đường Hoa phất tay: “Đi, đi Hàm Đan.”
“Gia Tử!” Sương Vũ từ trong phòng nghị sự chạy ra: “Ngươi qua đây.”
“Hiện giờ không phải là thời gian tự do hoạt động rồi sao?”
“Qua!”
“A! Phá Toái, ngươi chờ chút.”
Sương Vũ nhỏ giọng hỏi: “Còn tiền không?”
Đường Hoa gãi đầu: “Tiền của ngươi tiêu không hết à?” Làm gì thế này? Đường Hoa dĩ nhiên sẽ không bao giờ nghĩ Sương Vũ thật sự định bao mình rồi... Lại nói, mình đây đường đường là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123724/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.