Giờ thứ mười hai, chính giữa kiếp vân xuất hiện một lỗ lớn màu đỏ như máu...
“Có phải các ngươi đang thấy cái lỗ này có chút quen mắt đúng không?” Đường Hoa ngoẹo đầu hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, hỏi.
“Đúng đó!” Mặc Tinh hỏi: “Lẽ nào nó đến từ vũ trụ à?”
Sát Phá Lang “Hừ” một tiếng: “...”
“Ngươi đau răng à?” Đường Hoa quay đầu qua tỏ vẻ khinh bỉ: “Mỗi tiếng đồng hồ đều hừ đến bảy lần.”
“Không như thế thì làm sao khiến ngươi biết ta đang khinh bỉ ngươi được.” Sát Phá Lang một lần nữa khinh bỉ hừ một tiếng, nói: “Đây là cái lỗ máu hồi ở tân thủ thôn, cơ hồ giống y như đúc vậy.”
“Đừng có đùa nữa, tân thủ thôn mà có thứ này à?”
“Bộ phim mà trưởng thôn của tân thủ thôn cho coi đó.”
“A? Quả thật có vài phần giống đó.” Đường Hoa nhìn lại mấy lần, sau đó kinh hãi cực kỳ: “Có vẻ như giống đến mười phần đấy, không phải chứ?”
“Ngươi gặp xui rồi!” Mặc Tinh nói: “BOSS siêu cấp sắp ra mặt rồi đó.”
“Con BOSS cuối như Hàm Chúc Chi Long mà ta còn không sợ nữa là, đúng không, tiểu Lang?”
“...” Sắc mặt của Sát Phá Lang khó coi vô cùng. Lần đó hắn rớt hai cấp, còn bị giam giữ chín tiếng đồng hồ nữa, mỗi khi nhớ đến là lại phát cáu lên. Bà nó, dựa vào cái gì mà bắt ông phải cứu hắn chứ, ông với hắn có quen đâu.
“Ra rồi, ra rồi!” Mặc Tinh hô lên. Một nam tử y chang như anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123720/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.