Nhận quà thì mềm tay, thế là Đường Hoa vinh quang trở thành một tên lính đánh thuê, đi theo Sát Phá Lang đến nơi cũ của nước Khương, cũng tức là vùng phụ cận của Hồng Động Sơn Tây bây giờ. Nước Khương tuy được xưng là "nước", nhưng mọi người cũng nên biết, vào thời kì Xuân Thu các nước chư hầu lớn nhỏ có đến trăm cái lận, cho nên diện tích thống trị của nó thiệt là có hạn lắm lắm. Đương nhiên cũng nhờ có nguyên nhân khách quan ấy mà Sát Phá Lang mới thuận lợi tìm được chỗ của Kiếm Trủng.
Sát Phá Lang hiện đã làm sạch trơn hết những nhiệm vụ giết người trong nước Dương, tiếp theo là đến nước Tề. Năm đó nước Dương đánh nước Khương, bây giờ hắn giết người nước Dương thì còn hiểu được, nhưng sao lại có liên quan đến nước Tề? Vì năm đó Dương đánh Khương, Khương cự không nổi bèn cầu cứu Tề, Tề yêu cầu trong hai năm Khương vương hậu phải vẽ được một bức Giang Sơn Cẩm Tú đồ, nhưng không ngờ vẽ sắp xong thì vương hậu từ trần, thế là Tề không bảo vệ Khương nữa, Dương nhào vào đánh tiếp. Thái tử nước Khương là Long Dương, cũng tức là chủ nhân của Ma Kiếm, vì bảo hộ nước Khương mà làm trái tổ quy, mở ra quyển dạy đúc ma kiếm được truyền bao đời nay. Nửa năm sau, kiếm chưa xong mà thành bị hãm, Long Dương với Khương vương chết, nước Khương bị diệt vong. Em gái của hắn là Long Quỳ vì thương anh bị chết mà nhất thời xúc động ôm Ma Kiếm lúc đó chưa thành hình nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123642/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.