Tuy Sương Vũ biết Đường Hoa chỉ nói để dọa con khỉ kia, nhưng vẫn "Xùy xùy" khinh bỉ hắn. Đường Hoa cười hà hà, quát: "Họ tên!"
"..."
Lôi Chú nện lên đầu con khỉ, Đường Hoa lại quát: "Họ tên!"
Sương Vũ vội vàng nhét cho nó một viên thuốc hồi máu: "Hắn là kẻ xấu, chúng ta mặc kệ hắn."
"Nó hay ta mới là kẻ xấu? Nó nãy giờ vẫn cứ sờ tới sờ lui kìa."
"Sờ cái gì?..." Sương Vũ đột nhiên tỉnh ngộ, đỏ bừng mặt lên, vội quăng con khỉ ra.
"Tên họ... Đừng có bắt ta phải dùng óc khỉ để đổi lại số tiền ta đã mất đó."
Con khỉ kia ngồi trên mặt đất, hai tay khoanh trước ngực, rất là hống hách nghếch đầu qua một bên: "Tinh Tinh."
"Tốt! Tinh Tinh đồng học, đầu tiên, có thể vui lòng trả lại ta số tiền kia không?"
"Không thể trả lại cho ngươi được."
"Vì sao?"
"Vì đây là quy định chết tiệt của hệ thống!" Trừ khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là gây ra nhiệm vụ, chứ không thì NPC không thể giao dịch gì với người chơi được.
"Quy định... Đã không trả tiền lại được..." Đường Hoa ve ve cái cằm nhẵn thín của mình, ghé sát tai Tinh Tinh nói: "Vậy kỹ năng ăn trộm của ngươi có thể..."
"Không thể!" Tinh Tinh cự tuyệt một cách quả quyết.
Đường Hoa trầm mặt xuống, bắt một cái pháp quyết, hỏi: "Vậy giết ngươi thì có thể rớt được sách kỹ năng không?"
"Hừ!" Tinh Tinh không bị bạo lực đe dọa, quay đầu đi không thèm để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123637/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.