Người quen?
Hai đôi mắt dõi lại nhìn nhau, nhìn Giáp như một oán phụ triền miên, nhìn Ất như một người đàn ông bội bạc.
Người đó? Sao người đó lại đến đây...
Người đó? Sao người đó lại ở nơi này...
Là ý trời không thể xoay chuyển, hay là một lời ước hẹn từ sâu thẳm xa xôi?
Bỗng chốc, hai người mê mang.
* * * * * *
"Ây cha cha, đây chẳng phải là Lang ca sao?" Đường Hoa cảm thán trong lòng: Thiệt là dẫm phải phưn a...
"Cút xéo, đừng qua đây!" Sát Phá Lang một trăm phần trăm cảnh giác ngó chừng Đường Hoa, sự thật là chỉ cần mình làm chuyện gì có dính dáng đến Đường Hoa thì chín mươi chín phần trăm đều bất lợi.
"Đừng khẩn trương, sao ngươi lại chạy đến nơi này vậy? Lẽ nào định ra khơi?"
"Can gì đến ngươi?"
"Ra biển làm gì?"
"..." Đụng phải sự vồn vã nhiệt thành của Đường Hoa, Sát Phá Lang đành cân nhắc một hồi, cuối cùng quyết định là mình nên đáp đi, để tống khứ thằng này cho yên chuyện: "Tìm kiếm."
"Kiếm gì?"
"Tiên kiếm."
"Tiên kiếm gì?"
"Tiên kiếm tứ giai."
"A, phải rồi, ngươi định thăng cấp ma kiếm mà... Ủa, chứ không phải ngươi đã có một cây rồi sao?" Đường Hoa sẵn miệng quăng ra một câu rất đáng chặt.
Quả nhiên Sát Phá Lang nghe tới đây thì nghiến răng nghiến lợi: "Cây đó đã bị một thằng tiểu nhân đê tiện lừa mất rồi."
"... Không đúng! Lúc đó ta tiêu tiền mua mà." Đường Hoa sực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-kiem/2123605/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.