🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngày thứ hai sau khi Thiếu Gia lấy được pháp bảo, cũng tức là khi mà Đường Hoa lên cấp 14, rốt cục cũng có người lên núi. Ừm... là một cô gái nhỏ có chút gầy yếu, nhưng mà diện mạo lại thật ổn.

Thiếu Gia xoè Kinh Thiên Phiến ra, bàn tay còn lại thì rờ cái cằm, đánh giá sư muội mới tới này. Cử động sắc lang này khiến cho cô gái nhỏ vốn hơi sợ hãi giờ lại càng cúi thấp đầu.

Đường Hoa đẩy đẩy Nhất Tiếu: "Anh hùng cứu mỹ nhân, cơ hội a!"

Không ngờ Nhất Tiếu lại đi qua cùng Thiếu Gia hai người đi lòng vòng đánh giá cô bé. Ngay cả Thiên Sứ cùng là nữ giới cũng hiếu kỳ nhìn chằm chằm nàng.

Kỳ thực bốn người không có ác ý, chẳng qua đều là tò mò một vấn đề chung: nàng đi lên bằng cách nào?

Thiếu Gia hỏi: "Họ tên."

"Nhu Mễ." Tiếng hồi đáp rất nhỏ.

"Đi lên bằng cách nào?"

"Đi bộ lên."

"Đi qua chỗ... Ây! Gia Tử, chỗ kia gọi là cái gì... độ?"

"Khuyết Nguyệt độ!"

"Đúng, đi qua ...độ bằng cách nào?" Thiếu Gia không nhớ kỹ.

Cô bé nghi hoặc ngẩng đầu lên: "Đi qua chỗ Khuyết Nguyệt độ kia là đến truyền tống trận dưới chân núi... Các ngươi đi từ bên khác lên Thục Sơn sao?"

"A... ha ha!" Thiếu Gia gấp quạt rồi lại mở ra: "Sao lại thế được, bọn ta đang khảo sát ngươi đó mà."

"Leo theo dây leo lên đến a. Các ngươi không phải cũng vậy sao?"

"Bọn này đương nhiên cũng vậy." Bốn người đồng thời hồi đáp, trong lòng mắng thầm một câu: chết tiệt, hoá ra là đường ở phía trên.

Đường Hoa lại hỏi: "Ngươi làm sao với lấy dây leo được?"

"Ta bưng đá kê lên, là với tới được." Nhu Mễ nghi hoặc hỏi lại: "Các ngươi không phải với tới bằng cách này sao?"

"Phải.. bọn này đương nhiên là làm vậy." Nhất Tiếu nói với Đường Hoa: "Nha đầu này không phải thông minh loại thường đâu."

"Từ đâu mà nhìn ra được?"

"Nếu nàng không thông minh, vậy hoá ra bọn mình là lũ dốt nát sao?"

"Ừ." Đường Hoa gật đầu mạnh mẽ: "Nàng khá là thông minh."

Vì thế Thục Sơn lại thêm một miệng ăn. Có lẽ là có tật giật mình, có lẽ là tiếc hương thương ngọc, Nhất Tiếu khá tốt với Nhu Mễ. Không chỉ nói cho nàng biết làm tạp dịch đến một mức nhất định sẽ được nhiệm vụ tốt, mà còn thường bỏ bê nhiệm vụ của mình đi phụ nàng nấu nước, quét rác.

"Là tình yêu!" Thiếu Gia theo làn gió thổi lưu lại một câu nghe rợn cả người.

Bất quá Nhu Mễ không bị xẹt điện với Nhất Tiếu, nàng thường xuyên bỏ lại Nhất Tiếu, giúp ba người Đường Hoa làm tạp dịch. Kết quả tạo thành cục diện Nhất Tiếu một mình giúp người ta làm nhiệm vụ, mũi thở phì phò căm tức nhìn bọn Đường Hoa. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Đẳng cấp của Nhất Tiếu vốn là cùng tiến với Đường Hoa, kết quả bởi vì Nhất Tiếu có yêu trong lòng, bị Đường Hoa lên cấp 15 trước.

Nếu như nói cấp 10 là bắt đầu hành trình, vậy cấp 15 mới là bắt đầu trò chơi.

Nhiệm vụ tự luyện phi kiếm (duy nhất):

Thái Huyền Thiên Cương Kiếm: tổ hợp của bảy mươi hai thanh phi kiếm, có thể bày Thiên Cương Kiếm Trận, yêu cầu bảy mươi hai thanh Thái Huyền Kiếm Phôi trên thất giai. Tài liệu như sau... Trong đó một số tài liệu là BOSS rớt.

Hỗn Thiên Tru Tiên Kiếm: tổ hợp của bảy bảy bốn mươi chín thanh phi kiếm, có thể bày Tru Tiên Kiếm Trận, yêu cầu bốn mươi chín thanh Hỗn Thiên Kiếm Phôi thất giai, tài liệu như sau...

Truy Thiên Trục Nhật Kiếm: mười tám thanh phi kiếm, cần Truy Thiên và Trục Nhật Kiếm Phôi mỗi thứ mười tám thanh lục giai, tài liệu như sau...

Thuần Dương Tinh Thần Kiếm: mười tám thanh phi kiếm, cần ba mươi sáu thanh Thuần Dương Kiếm Phôi lục giai, tài liệu như sau...

* * * * * *

Tuy rằng có một danh sách dài dằng dặc, nhưng Đường Hoa không xem tiếp, ánh mắt của hắn đã tập trung một trong bốn thanh phi kếm này, bởi vì không nhìn cũng biết, càng xuống dưới độ khó thu thập càng thấp, uy lực cùng những phương diện khác càng yếu.

Kiếm trận: sức một mình bày ra đầy trời kiếm trận. Đường Hoa cứ nhớ đến là lại chảy nước miếng. Tay vung một cái, phi kiếm bay lên trời, sau đó hóa thành bảy mươi hai thanh phi kiếm che trời lấp đất mà xuống, tuỳ ý xoắn nát địch nhân trong trận, một kiếm đi qua, máu loang vạn lý.

Nhưng nhìn thoáng qua bảng tài liệu được liệt kê rõ ràng, Đường Hoa liền có ý định đi tự sát. Kiếm trận, hay là ta phát huy tinh thần AQ không cần nữa vậy.

Lại nhìn hai thanh phi kiếm tổ hợp còn lại, tuy rằng yêu cầu tài liệu cùng kiếm phôi ít đi rất nhiều, nhưng cũng chỉ là so với cái trên mà thôi. Lấy cái nào đây? Rối rắm a...

Đường Hoa từ bấy đến nay không phải là một người không có chủ trương, lúc mà hắn không có chủ trương, hắn sẽ nghĩ ra biện pháp ngốc để lấy chủ trương.

Tài liệu mà Truy Thiên Trục Nhật Kiếm yêu cầu tổng cộng 2798 chữ.

Tài liệu mà Thuần Dương Tinh Thần Kiếm yêu cầu tổng cộng 3121 chữ.

Đương nhiên là tuyển Truy Thiên Trục Nhật Kiếm!

* * * * * *

Nhận nhiệm vụ phi kiếm xong, tiếp theo là lựa chọn nguyên anh!

Tu luyện nguyên anh cũng là sự bắt đầu của việc phân chia nghề nghiệp.

Một viết: kiếm anh: tác dụng trừ bổ cấp pháp lực khôi phục sinh mệnh thì còn có thể gia tăng uy lực cùng sự linh hoạt của phi kiếm, cuối cùng còn có thể bám nguyên thần trên thân kiếm, lấy đầu kẻ địch ngoài ngàn dặm.

Hai viết: tiên anh: ngoài tác dụng bổ cấp pháp lực khôi phục sinh mệnh còn có thể gia tăng uy lực của pháp thuật cũng như làm giảm thời gian cooldown và thời gian chờ của pháp thuật.

Ba viết: nguyên anh: cũng là loại trung dung nhất, thích hợp cho người chơi song tu kiếm pháp. Có thể gia tăng uy lực và sự linh hoạt của kiếm, còn có thể gia tăng uy lực của pháp thuật cùng giảm thời gian cooldown, nhưng người mắt sáng thì biết là mức độ gia tăng khẳng định không lợi hại bằng tu thuần. Chính vì như thế, nguyên anh tăng thêm một điều: gia tăng thuộc tính ngũ hành.

Tu luyện nguyên anh, trừ cơ duyên trùng hợp, thì bắt đầu từ cấp 20, mỗi mười cấp được một lần cơ hội bế quan tu luyện... Cũng tức là sau cấp 20 thì sẽ có cơ hội một mình đứng ngẩn người ở bên trong phòng trống một ngày.

Đối với việc lựa chọn nguyên anh, Đường Hoa cũng khá là rối ren. Hắn muốn pháp thuật mạnh mẽ, lại muốn ngự kiếm tiêu dao, nhưng hắn lại không muốn tuyển cái thứ ba...

Lúc này hệ thống lại truyền đến thông báo: Lượng Thiên Xích đầy độ thuần thục, có thể tu luyện thăng cấp. Đường Hoa nhìn thoáng qua: gom hết linh lực mười lăm cấp mới tám vạn, kém cự ly một trăm vạn thiệt không phải chỉ là tí xíu. Nhưng mà dù sao cũng là ý trời, Đường Hoa quơ tay ra một cái, trên thân ánh sáng chớp lên, tiên anh coi như bắt được rồi.

Cấp 10 có thể học tập một môn kỹ năng nhập môn của Thục Sơn, sau đó nhất định phải sau cấp 20 trở lại Thục Sơn, lĩnh lấy nhiệm vụ kỹ năng nơi Trung Hành, hoặc là pháp thuật hoặc là kiếm quyết, còn như là loại kỹ năng nào hoặc là độ khó nhiệm vụ bao nhiêu, thì hoàn toàn dựa vào nhân phẩm. Bất quá trưởng thôn chẳng phải đã nói sao, Thục Sơn có danh sư.

Cho đến giai đoạn cấp 20 này thì mới có thể xuất hiện vú em vú anh, tay đỡ, tay đấm...

* * * * * *

Sau đó là nhiệm vụ cấm pháp. Ngoại trừ nhiệm vụ đánh chết Tà Kiếm Tiên một lần, còn có một danh sách tài liệu dài.

Cái này không có gì khó lựa, ngũ hành mỗi thứ một cái, tất nhiên là chọn lửa: Hồng Liên Địa Ngục.

* * * * * *

Cuối cùng là tới đại điện để rút thưởng, đó là đổi cái bọc mười sáu ô trên người thành túi Càn Khôn. Thấp nhất là bốn mươi chín, cao nhất là tám mươi mốt.

Không cần rối rắm, Đường Hoa rất vừa lòng về điểm ấy, đè xuống cần gạt máy quay thưởng, cái bọc không còn, đổi lại là túi Càn Khôn sáu mươi bốn ô vuông. Tuy rằng không phải là tốt nhất, nhưng vậy cũng là được rồi.

Chơi máy quay thưởng xong, đã thuận tay trúng được bốn món pháp bảo, nhưng mà đều là pháp bảo rác rưởi, không chỉ không thể tu luyện, chỉ cung cấp tác dụng hồi máu hồi pháp, mà tên cũng là đơn giản đáng sợ: noãn ngọc.

* * * * * *

Thiếu Gia, Nhất Tiếu, Thiên Sứ nhìn Đường Hoa đang bày bựa bay lượn vòng trên bầu trời ngoài sơn môn, trong lòng rất là chua xót. Đặc biệt là Nhất Tiếu, vốn rằng hắn là tên tốt nghiệp sinh thứ nhất, nhưng bởi vì bị lão Khâu bắn vào mông, thế là Đường Hoa ăn ốc trước.

Chỉ thấy Đường Hoa hai tay vung một cái, sau tám giây, Tam Muội Chân Hỏa phát ra, hơn mười cột lửa to một thước từ mặt đất vọt lên ba trượng cao, tuy rằng thanh thế không lớn, nhưng hiệu quả dũng mãnh, khiến tổ hợp mấy người ghen tỵ kia nghiến răng ken két: "Hắn cũng chỉ dám đánh đất trống."

Quả thật, nói đến điểm ấy, Đường Hoa lại đau đớn liên hồi, tuy rằng phi kiếm nhị giai có thể bay lên cao năm mươi thước, nhưng mà hắn phát hiện trừ bọn quái trong tầng chín Toả Yêu Tháp, thì dã quái cấp 15 đổ lên đều biết đánh xa. Chẳng hạn như vượn núi ném đá, nhền nhện phun nọc độc, quái hình người thì có cung tiễn thủ. Giết quái một lần là phải ngồi xuống hồi máu. Phải nói thì xài tốt nhất vẫn là Hoả Chú, đối đơn không cần phải nói, dùng ra chỉ cần ba giây, hơn nữa ra tay cái là miễu sát. Nhưng ngươi có thể buông bỏ cho phép quần công có uy lực lớn hơn, lại có tiền đồ phát triển đồ sộ hay sao?

Đáp án hiển nhiên là phủ định, cho nên Đường Hoa chỉ có thể ném một cái pháp thuật, liền ngồi ngay xuống phi kiếm. Tuy nhiên hắn phát hiện sau khi có tiên anh thì không chỉ mức giới hạn máu cùng pháp tăng lên mấy lần, mà tốc độ hồi máu hồi pháp cũng là nhanh hơn thường. Đương nhiên nếu là có món pháp bảo phòng ngự kia của Thiên Sứ thì hay rồi...

-----------------------

*** sắc lang: con sói háo sắc

*** Nhu Mễ: gạo nếp

*** truyền tống trận: là một trận pháp có thể dịch chuyển sinh vật và đồ vật từ nơi này sang nơi khác trong nháy mắt.

*** lão Khâu bắn vào mông: lão Khâu ở đây là thần tình yêu Cupid – đọc theo phiên âm Hán Việt là Khâu Bỉ Đặc, chuyên bắn mũi tên ái tình khiến cho người ta yêu nhau.

*** ăn ốc trước: cái này là lấy theo câu "kẻ ăn ốc, người đổ vỏ" ấy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.