Ai mà ngờ được?
Cái này không thể trách cậu.
Phòng của Kinh Tùng Triệt sạch tới mức giống như không có người ở.
Ngày Khúc Sênh dọn vào, vừa nhìn toàn cảnh căn nhà đã lấy di động ra chửi bậy trên nhóm chat.
"Em hận phong cách tối giản chết mất."
Nhà của Kinh Tùng Triệt ở khu phồn hoa nhất thành phố Linh, trước mặt dựa vào trung tâm thương mại, sau lưng là bờ sông. Vị trí địa lý quyết định giá nhà ở đây cao ngất ngưởng, cửa sổ sát đất ở đây được chia làm ba, có thể thấy rõ biển rộng và du thuyền, thậm chí thuyền đánh cá cũng thấy được.
Ấn tượng đầu tiên của Khúc Sênh đối với căn nhà này là trống rỗng, cho dù trong phòng ăn có quầy bar, tủ rượu với kệ bếp tô điểm nhưng với màu sắc thiên lạnh và cách trang trí tối giản thì cậu vẫn thấy trống trải.
Trong đó hai căn phòng ngủ rộng bằng nhau, bên trong còn có phòng thay đồ và phòng đọc sách riêng. Bởi vì ngày nào cũng có giúp việc tới quét dọn cho nên Khúc Sênh cũng không biết hai căn phòng khác nhau thế nào, nếu muốn phân biệt thì căn phòng mà cậu không ở trang trí ấm áp hơn một chút, trên đầu tủ đặt thêm hoa hồng vàng, còn có một chồng đồ ngủ được đặt ngay ngắn trên đầu giường.
... Chẳng lẽ Kinh Tùng Triệt cố ý chuẩn bị cho cậu à?
Cái này cũng giống tác phong giả vờ của đối phương.
Quả thật Khúc Sênh đã quên mất, trước khi Kinh Tùng Triệt ra nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-huong-thay-doi/2622030/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.