Khúc Sênh không thể chống đỡ nổi khả năng tư duy nhảy vọt của Kinh Tùng Triệt, cuối cũng chỉ có thể chạy trối chết.
Mọi chuyện diễn ra không đúng lắm, mà Kinh Tùng Triệt chính là điểm không đúng nhất.
Trùng hợp cậu nhận được điện thoại của Chung Lộ, giọng nói của cô vang lên từ đầu dây bên kia: "Lâu rồi cháu không về thăm dì, ở chỗ của anh cháu thoải mái quá sao?"
Nghỉ ngơi mấy ngày, Khúc Sênh trốn trong phòng hoạt động sưởi ấm, trời lạnh đến phát run, "Rõ ràng mới đến tháng trước..."
"Lúc đó là cháu đến cùng anh cháu." Chung Lộ nói với giọng điệu hờn dỗi, "Dì hiểu rồi, có anh trai là quên mẹ rồi."
"Cháu biết rồi biết rồi mà, bây giờ cháu đi là được chứ gì." Khúc Sênh đứng lên khỏi ghế, "Cháu gọi xe qua đó, dì trả tiền xe nhá."
Đầu dây bên kia vui vẻ trả lời.
Năm nay Chung Lộ ba mươi tám tuổi, bảo dưỡng nhan sắc vô cùng tốt, vẫn giống như lần đầu tiên Khúc Sênh gặp cô.
Kinh Phong thường không ở nhà, Kinh Tùng Triệt cũng không thân thiết với cô, cô gần như nuôi Khúc Sênh như con ruột của mình. Nhưng dù sao cũng không phải con ruột, cô càng giống người chị chỉ lớn hơn cậu mấy tuổi thôi, sẽ nói đùa với Khúc Sênh, sẽ nói những điều không thể nói trước mặt người ngoài.
Cậu ăn cơm tối ở nhà cũ nhà họ Kinh, Chung Lộ kể cho Khúc Sênh nghe mấy chuyện ở chỗ mấy chị em mà cô hóng được.
Khúc Sênh vừa ăn tôm vừa nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-huong-thay-doi/2622000/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.