Convert: Vespertine 
Edit: Mạt Mạt | Wattpad: MatDangCanhY 
Tô Ánh Hàm đã sớm nước chảy thành dòng. Lúc này môi Tần Tu dán lên, cảm giác kích thích mãnh liệt đến nỗi làm xương cô tê dại, hoa huy*t lại phun ra một cỗ mật dịch. 
"Em thật mẫn cảm." 
Tần Tu dùng chiếc lưỡi thô dày cuốn đi nước sốt chảy ra từ trong miệng huyệt, lại mút mút cánh hoa phấn nộn mềm mại của cô, tựa hồ là rất vừa lòng với hương vị ngọt ngào này, tay còn đùa giỡn nhéo nhéo tiểu âm hạch, cười: 
"Sao lại ngọt như vậy chứ?" 
Tô Ánh Hàm cảm thấy thẹn đến mức hai chân run cả lên. Cô dựa vào cửa sổ sát đất sau lưng, khóc thút thít xin tha: 
"Đừng mà, Tần đại ca, cầu xin anh, dừng lại, em, em là vị hôn thê của Tần Nhiên..." 
"Dừng lại sao?" 
Tần Tu vuốt ve âm đế của cô, đồng thời hai chân đang quỳ gối lại tiến lên phía trước một bước, môi càng dán chặt chẽ trên tiểu huyệt mềm mại yêu kiều, "Nhưng nơi này của em không nói như thế với tôi." 
"A ~" 
Tần Tu nói xong thì càng dùng sức mà liếm láp cánh hoa cùng hoa môi, hoa huy*t tự giác hướng hai bên mà tách ra, môi âm hộ bị Tần Tu bá đạo cường thế ngậm lấy, dùng đầu lưỡi đảo qua đảo lại trêu đùa. 
Tiểu huyệt nước chảy tràn đầy, lúc này càng thêm không biết xấu hổ, không chỉ liên tục phun ra mật dịch mà còn nhanh chóng mấp máy co rút như thể cảm thấy không đủ, rất muốn phun ra nuốt vào thứ cự vật càng dài càng thô hơn. 
Quá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-huong-me-luyen/1418067/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.