Edit: Củ Cải
Chỉ tới khi thấy được hô hấp đều đặn truyền đến, Hạ Uyên đến xốc chăn lên, dưới ánh trăng sáng nhạt.
Đôi mắt hắn đang du ngoạn thì dừng lại trên người Kinh Sở, từ khuôn mặt trắng nõn của nàng, đến bộ ngực phập phồng nhẹ nhàng, lại đến cái chân nhỏ nhắn đá ngoài chăn.
Hạ Uyên duỗi tay nắm chân nàng, còn không lớn bằng lòng bàn tay hắn, xúc cảm ôn nhuận, giống loại ngọc tốt nhất.
Kinh Sở là bị nóng tỉnh, nàng mở mắt ra, trên trán đã có một tầng mồ hôi hơi mỏng, yết hầu cũng một trận khô khốc, khi ngồi dậy, mới phát hiện Hạ Uyên đem chăn hắn đều đắp trên người nàng, sợ nàng cảm lạnh.
Kinh Sở nhẹ nhàng cười, một dòng nước ấm ùa vào tâm nàng.
Nhưng nàng nhìn mọi nơi, mới phát hiện Hạ Uyên đã không ở trên sô pha.
Hắn đi đâu? Kinh Sở quên đi sô pha rỗng tuếch, ngây người một chút.
Nàng xốc chăn, đi phòng bếp uống nước, lại thấy đèn lầu 2 sáng lên.
Hạ Uyên ở trên lầu? Hắn đi trên lầu làm gì?
Kinh Sở rón ra rón rén đi đến lầu 2, không biết vì cái gì...
Nàng trong lòng đột nhiên nảy lên một trận dự cảm không tốt.
Nàng thực mau liền tới tới rồi 2 lâu, đèn phòng sáng là phòng ngủ nàng!
Kinh Sở tim đập chợt nhanh hơn, vì cái gì Hạ Uyên sẽ vài ở buổi tối đi vàp phòng nàng?
Nàng thật cẩn thận đứng ngoài cửa, xuyên qua cánh cửa hờ khép, nàng thấy Hạ Uyên đưa lưng về phía nàng, đứng ở bên nàng kệ sách, lật xem cái gì.
Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-huong-giam-cam/161470/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.