Edit: Củ Cải
Khi Kinh Sở từ phòng bước ra, liền thấy một màn như vậy, thiếu niên anh tuấn, vuốt ve sô pha, trong mắt ẩn chứa sự cuồng nhiệt nàng không hiểu nổi, giống như người ảm đạm ở cửa khi nãy là hai người khác nhau.
Kinh Sở lấy tập, ho nhẹ một tiếng. Hạ Uyên lập tức thu hồi tay, ngẩng đầu, cuồng nhiệt trong mắt hắn trở thành hư không, thay thế chính là xa cách cùng đạm mạc, như màn mới lúc nãy, là Kinh Sở ảo giác.
Nhưng Kinh Sở tính toán giả bộ không phát hiện, nghe cô Hà nói, Hạ Uyên có gia cảnh không tốt, này là một sô pha ngoại quốc nhập khẩu, hắn hẳn là không thấy qua đi, ngẫm lại học sinh gia cảnh bần hàn ở trường học quý tộc ham học, Kinh Sở trong lòng đau xót.
Nghĩ đến hắn vừa mới lập tức lùi tay về, một thiếu niên duy trì lòng tự trọng yếu ớt của mình, làm Kinh Sở nghe tiếng lòng hơi hơi rút động, thật là tiểu tử mẫn cảm lại quật cường a.
Kinh Sở tươi cười, ngồi ở bên người hắn, nàng nỗ lực chính mình giữ nụ cười, tràn ngập sức cuốn hút, nàng nhẹ giọng hỏi: "Em có chỗ nào không hiểu?"
Một buổi trưa học bù thực thuận lợi, đáng tiếc chính là, vô luận Kinh Sở muốn làm biện pháp gì, cho hắn giảng chê cười, cho hắn nghe tiếng Anh hài hước qua điện ảnh, hắn từ đầu tới đuôi đều không có cười qua, ngược lại là rất nhiều lần Kinh Sở giảng giảng, hoặc là nhìn nhìn, ôm bụng cười cười to.
"Ngày mai gặp lại, về nhà chú ý an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-huong-giam-cam/161462/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.