Phác Thắng Cơ rất nhanh liền đến.
Vương trầm giọng ra lệnh: “Tăng cường canh giữ nghiêm mật cung điện của Vương hậu, không bất luận kẻ nào được tùy ý xuất nhập. Nếu như trẫm nghe được cung điện của Vương hậu có bất cứ biến động nào, tuyệt không tha thứ ngươi!”
Phác Thắng Cơ hơi kinh hãi, lập tức nói: “Tuân lệnh”
Mấy ngày nay hắn ở tại nội cung, chính là vì nghiêm mật theo dõi Vương hậu động tĩnh. Giam lỏng Vương hậu từ đầu vẫn là âm thầm tiến hành, nhưng mệnh lệnh hiện tại của Vương cư nhiên lại là đem nó thăng cấp.
Vương khoát tay làm cho hắn lui xuống. Lại tĩnh tọa (ngồi im) một lát, truyền Hoàng nội cung đến, nói: “Truyền ngự y, cho Vương hậu nương nương xem mạch”
————————–
Hồng Lân rửa mặt xong, ở trong tẩm thất của Vương cùng hắn ngủ một lát.
Mấy ngày nay chặt chẽ giám thị đám người Phác Thành Nam ở thôn trang ngoại thành Tân thành khiến cho tinh thần lực của hắn có chút cạn kiệt. Yam dù sao cũng không phải là dùng tinh thần bản thể xuyên qua, hơn nữa chịu sự hạn chế của Cục quản lý thời không cùng quy định của căn cứ, tinh thần lực của hắn không thể phóng thích hoàn toàn, cần chậm rãi ngưng tụ theo thời gian, cho nên năng lực hiện tại của hắn chỉ bằng một phần so với bản thể.
Hắn trong lòng đối Vương phi thường tín nhiệm, không chỉ là do trí nhớ của Hồng Lân mà cũng bởi vì hắn mấy ngày nay tự mình cảm thụ. Cho nên ở trong tẩm thất quen thuộc Yam hoàn toàn thả lỏng thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/36333/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.