“Ngô ân—–”
Thanh âm kêu rên thê lương của Vương Hoàng nội cung ở ngoài cửa vẫn có thể nghe thấy.
Nội cung canh giữ ngoài cửa đều bị điều đi, Hoàng nội cung tự mình mở cửa đi vào, lại quay người khép cửa, rồi mới im lặng mà chạy vào tẩm thất.
Vương miệng cắn bố khăn, nhãn tình (đôi mắt) mở thật to, ánh mắt đăm đăm, hai tay gắt gao nắm chặt lấy đệm giường, động mạch trên cổ tay đều nổi lên.
Kim đại phu quỳ gối trên tháp, theo bóng dáng nhìn thấy giống như sức nặng cả người đều đặt trên người Vương.
Hoàng nội cung nhìn thoáng qua, chân đều nhuyễn đến thiếu chút nữa quỳ xuống đất.
Đây, đây, đây là muốn mệnh của điện hạ a…
“Điện hạ…” Hoàng nội cung hét lên một tiếng bổ nhào đến, đem Kim đại phu dọa sợ tới mức suýt nữa ngã xuống.
“Lớn mật! Ngươi dám!” Bộ dáng của Hoàng nội cung giống như muốn liều mạng với Kim đại phu.
Đúng lúc này Vương thái y la lên: “Đi ra, đi ra. Lại làm một lần nữa, tiểu tự tử lập tức sẽ đi ra a!”
Hoàng nội cung nhìn qua, thiếu chút nữa ngất xỉu.
Nguyên lai cái gọi là “thôi phúc”, cư nhiên là như vậy…
Kim đại phu nghe vậy tinh thần chấn động, cũng cảm thấy thai vị dưới tay chuyển động, sắp đi ra ngoài, liền vội vàng nói: “Điện hạ, lại dùng lực lần nữa! Lại dùng lực lần nữa!” Nói xong cảm giác được bụng dưới lòng bàn tay lại cứng lên lần thứ hai, liền vội vàng nắm chặt tay, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/3060119/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.