“Người đâu?” Nhìn thấy đại sảnh trống rỗng, Vương nghi hoặc nói.
Bình thường lúc này mọi người không phải là ở trong này thương nghị, hoặc là nói chuyện phiếm, nghỉ ngơi sao? Như thế nào hôm nay thế nhưng một người cũng không có?
Hoàng nội cung cũng rất kỳ quái, nói: “Điện hạ, nô tài đi tìm người hỏi một chút”
Vương gật gật đầu.
Hoàng nội cung đang muốn xoay người đi ra ngoài, bỗng nhiên nghe đến trên hành lang truyền đến tiếng vài người nói chuyện.
“Nhanh lên nhanh lên. Hồng Tổng quản cùng Phác Phó tổng quản luận võ đã sớm bắt đầu rồi, chúng ta mau mau thay y phục, còn kịp đi giáo trường xem một chút”
“Thật sự là không khéo, như thế nào hôm nay lại là phiên trực của chúng ta a. Hàn Bách bọn họ tới sớm, không biết là ai thắng ai thua nữa?”
“Nếu không chúng ta cược đi. Ta cá là Phó tổng quản thắng”
“Ha ha ha, vậy ta đây liền đặt cho Hồng Tổng quản của chúng ta…”
Mấy người hi hi ha ha đi vào nội điện, liếc mắt một cái nhìn thấy Vương đang đứng thẳng giữ đại sảnh, không khỏi sợ tới mức nhất tề (đồng loạt) câm mồm.
Vương ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm bọn hắn.
“Tham, tham kiến điện hạ”
Bọn họ lo lắng bất an tiến lên hành lễ.
Vương yên lặng nhìn, trầm giọng nói: “Các ngươi vừa rồi đang nói cái gì? Ai cùng ai luận võ?”
“Ta, chúng ta…”
“Nói!” Vương quát lớn một tiếng.
Mọi người sợ tới mức giật nảy mình, không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/3060106/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.