Hắn một bên sắp xếp lại tư liệu, một bên trở lại tẩm cung, gặp Vương đang ngồi ở trước gương, thấy hắn tiến vào, lập tức mặt giãn ra ôn nhu cười.
Yam cảm thấy tâm tình của y tốt lắm, hỏi: “Điện hạ, có chuyện gì hảo sao?”
Vương vừa mới xác định chính mình không có tiều tụy giống như Vương hậu, hơn nữa càng cảm giác tinh thần khí bản thân cũng không tồi, cho nên tâm tình hảo, đối Hồng Lân vẫy tay, nói: “Hồng Lân a, ngươi lại đây”
Yam thuận theo ngồi xuống bên người y, khóe miệng gợi lên nhìn y.
Vương xoay người, ngồi đối diện với hắn, thần bí mỉm cười, sau đó bỗng nhiên kéo tay hắn, nhẹ nhàng đặt lên trên bụng mình: “Hồng Lân a, vừa rồi ta lại cảm thấy nó động. Ngươi sờ sờ xem”
“Thật sao?” Yam mừng rỡ, một bên khinh nhu (dịu dàng) vuốt ve, một bên “oán giận” nói: “Mỗi lần ta đụng đến nó đều không cảm nhận được, không biết có phải hay không là bảo bảo không thích ta phụ thân này a”
“Đương nhiên sẽ không. Lần này khẳng định có thể cảm nhận được a, ta cảm giác nó hôm nay thực sinh động a”
Vương vừa mới nói xong, Yam quả nhiên cảm nhận được dưới tay hơi hơi khẽ động, tựa hồ có đồ vật gì đó ở trong bụng Vương củng (đá) một cái.
“A! Nó động!” Yam vừa mừng vừa sợ kêu lên.
Vương hiện tại đã muốn hoài dựng năm tháng, bởi vì thai nhi kế thừa song trọng đặc thù của cao cấp tinh thần thể nhân loại cùng thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/3060100/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.