Yam thấy Vương thật sự là phiền muộn, trong lòng cũng biết tuy rằng ngày đó Vương nói rất thoải mái, nhưng tại đây thời đại phong kiến cổ đại khoa học kỹ thuật lạc hậu, nam nhân hoài dựng vẫn là một chuyện quá mức không thể tưởng tượng được, làm sao có thể dễ dàng tin tưởng như vậy?
Yam kỳ thật vẫn thực khó xử, không biết nên như thế nào giải thích với Vương mới hảo. Nếu nói chính mình là người đến từ tương lai, lấy quan hệ trước mắt của hắn cùng Vương, vẫn chưa đến mức có thể thẳng thắng thành khẩn với nhau được. Vương thật có thể nghĩ ái nhân từ nhỏ đến lớn bên cạnh mình là đầu óc hồ đồ, tâm trí mơ hồ. Bằng không cũng sẽ hoài nghi hắn là giả mạo linh tinh.
Yam tuy rằng đơn thuần, nhưng cũng không phải không thông thế sự. Hơn nữa đi vào xã hội phong kiến phức tạp lâu như vậy, đối tình hình nội quốc của Triều Tiên cùng tính tình của Vương đều hiểu rất rõ, đương nhiên sẽ không ngốc hề hề vô duyên vô cớ mạo hiểm.
Chính là không thể nói thật, lại như thế nào làm cho Vương tin tưởng chuyện này đây?
Kỳ thật hắn trong lòng có chút oán giận Vương thái y quá mức cẩn trọng. Mấy ngày nay căn cứ những điều hắn tìm hiểu được trong y thư, hoài dựng chi tượng (dấu hiệu mang thai) của Vương đã muốn phi thường rõ ràng, đó là hắn chỉ là một người bình thường với chút y thuật thô thiển cũng có thể phán đoán được, huống chi Vương thái y là lão thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/3060092/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.