“Hồng Lân đâu? Vẫn chưa tìm được sao?” Vương ở trong tẩm điện trầm mặt hỏi Hoàng nội cung.
Hoàng nội cung tinh tường cảm nhận được tâm tình của Vương không tốt. Sau khi từ tẩm điện của Vương hậu trở về, điện hạ chỉ có lúc ở cùng Hồng Lân tâm tình mới thoáng một chút, mà hiện tại, tựa hồ càng không xong.
Hắn thật cẩn thận nói: “Dạ, đã tìm khắp nơi, vẫn không thấy Hồng Tổng quản”
Vương cực kỳ mất hứng. Hồng Lân đã nói bồi y ngủ trưa, kết quả khi tỉnh lại không thấy bóng người đâu. Này kỳ thật cũng không có gì, chính là lúc vãn thiện hắn cũng không có trở về, phái người đi khắp nơi tìm cũng không thấy. Hiện tại sắc trời đã tối muộn, đều đến giờ đi ngủ, vậy mà cũng không thấy nhân ảnh!
Vương có chút nôn nóng đi qua đi lại trong tẩm cung, đột nhiên linh quang chợt lóe, giống như nghĩ tới cái gì.
Y xoay người ra tẩm cung, Hoàng nội cung vội vàng dẫn người theo sau.
Xuyên qua hoa viên tĩnh lặng, Vương đột nhiên dừng lại cước bộ.
Hoàng nội cung hơi hơi ngẩng đầu, thấy đối diện có vài người chậm rãi đi đến, mà người đi đầu, cư nhiên lại là Vương hậu.
“Điện hạ?” Vương hậu thấy Vương tựa hồ có chút giật mình.
Vương hơi hơi nhíu mi, nói: “Ái phi ở nơi này làm cái gì?”
Vương hậu kính cẩn đê hạ (cúi xuống) xinh đẹp duyên dáng cổ, bình tĩnh nói: “Điện hạ giữa trưa nhượng Hoàng nội cung chuyển cáo nô tì, khi tâm tình không tốt có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/3060084/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.