“Hồng Lân a, nơi này thật sự là rất đẹp, thật muốn mang nơi này cất giữ vào trong hoàng cung a” Vương cùng Yam chậm rãi kỵ mã trên thảo nguyên.
Yam mỉm cười nói: “Kia có vấn đề gì đâu. Thiên hạ này đều là của điện hạ, thảo nguyên này cũng là của điện hạ. Có thể cùng điện hạ rong ruổi ở nơi này, ta cảm thấy thực hạnh phúc”
Vương vui vẻ ha ha cười, sau đó bỗng nhiên ôn nhu nói: “Hồng Lân a, ta thực sự thực vui vẻ, ngươi có thể bồi (theo) ở bên cạnh ta”
Yam kiều kiều (gợi/ nhếch) khóe môi tuấn mỹ, nhìn xem sắc trời, nói: “Điện hạ, chúng ta nên gấp rút lên đường, bằng không đến lúc trời tối sẽ không tìm được nơi dừng chân”
Vương gật gật đầu.
Hai người lưu luyến mà dẫn theo ba gã Kiện Long Vệ chạy đi, đến chạng vạng thuê mấy gian phòng ở một khách *** (nhà trọ) vùng nông thôn cách không xa thảo nguyên.
“Hồng Tổng quản, khách *** này có ôn tuyền (suối nước nóng) nga, chúng ta muốn đi tắm rửa, có thể chứ?” Một tiểu đệ Kiện Long Vệ lén tìm đến Yam nói.
Yam gật gật đầu: “Đi đi. Điện hạ nơi này có ta”
Ba người kia vui sướng đi phao (ngâm) ôn tuyền.
Yam triển khai tinh thần lực thăm dò một lần, lại đi tìm khách *** lão bản (chủ) hỏi hỏi, xoay người trở về phòng, thấy Vương đang nằm trên tháp (giường) nghỉ ngơi một chút, đi đến ghé vào bên người y hưng phấn mà nói: “Điện hạ, gần đây có ôn tuyền. Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/3060073/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.