“Đại ca, kiếm vũ bắt đầu rồi” Hàn Bách nắm chặt lợi kiếm bên hông, đi lên bậc thang đứng bên cạnh Hồng Lân, cùng hắn nghiêm mật bảo vệ Vương.
Yam đã sớm dùng tinh thần lực thăm dò một lượt những người phía dưới. Đêm nay tinh thần lực của hắn vẫn luôn hoạt động cao độ, lúc này đã muốn tiến vào trạng thái cạn kiệt.
Hắn vỗ vỗ Hàn Bách, nói: “Không cần khẩn trương đến vậy. Ngươi như vậy sẽ khiến thích khách phát hiện”
Có lẽ Hàn Bách là nhớ đến lần ám sát hồi mùa xuân ở vùng ngoại ô, sắc mặt có chút tái nhợt. Lần đó không phải chỉ có chính mình cùng Hồng Tổng quản bị thương, tệ nhất chính là Vương cũng bị thương. Tuy rằng sau đó không đáng ngại nhưng vẫn là làm cho tất cả Kiện Long Vệ đều tự trách không thôi, cảm thấy chính mình là không bảo vệ tốt Vương. Cho nên lúc này đây, phàm là những Kiện Long Vệ hiểu rõ tình hình đều tập trung tinh thần, hết sức chú ý tình hình yến hội.
Kiếm vũ của các võ sĩ hồi triều diễn ra thuận lợi, sự tình gì cũng không có phát sinh liền đã kết thúc.
Vương thật sao hứng, thậm chí sau khi biểu diễn kết thúc chậm rãi vỗ vỗ tay, khen: “Không hổ là các dũng sĩ của Triều Tiên ta. Khí thế hùng dũng, rung động lòng người a”
Một vị võ tướng đứng lên, tiến lên phía trước quỳ xuống, nói: “Đa tạ điện hạ tán dương (khen ngợi). Những võ sĩ này đều là tinh anh thiện chiến của Triều Tiên ta, ở Nguyên triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hoa-diem-dong-nhan-suong-hoa-da-ngam/3060065/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.