Người ta tình nguyện chờ đợi, đương nhiên Liễu Yến cảm thấy ngại khi để người ta chờ, nếu không may truyền ra ngoài, còn tưởng đâu tiểu thư nhà cô cố tình làm khó dễ người ta. Vì vậy Liễu Yến đành đi vào, đánh thức tân hậu còn thiếp trên phượng tháp.
"Tiểu thư, dậy nào......" Liễu Yến nhẹ lay tiểu thư nhà cô.
"Đừng mà...... Ta còn buồn ngủ......" Liễu Hòa Ninh còn buồn ngủ khẽ nhíu nhíu mày, bất mãn nói, đôi mắt đẹp kia của nàng còn chưa mở hoàn toàn, hiển nhiên là không muốn mở ra.
"Tiểu thư, đừng ngủ nữa, nhanh dậy......" Liễu Yến không thể để tiểu như nhà cô tiếp tục ngủ nên cứ thế lay Liễu Hòa Ninh, nhất quyết làm cho nàng tỉnh dậy.
"Trời sập xuống sao?" Vẫn còn chưa muốn rời giường, Liễu Hòa Ninh bất mãn hỏi, không cam lòng mở to mắt.
"Trời không sập xuống nhưng chính người không thể để một Hoàng hậu người ta chờ đợi người ở bên ngoài, dù sao cũng phải cùng người ta lập một quan hệ tốt đẹp, người ta đã thân thiết với người đâu, làm sao biết được tính tình của người, người để người ta chờ như thế, sợ là người ta cho rằng người đang phô trương thanh thế của mình!" Liễu Yến cằn nhằn nói.
Hoàng hậu? Hoàng hậu gì, Liễu Hòa Ninh chỉ vừa tỉnh ngủ, cảm thấy đầu óc như đần độn, nhưng rất nhanh nàng nhận ra, ở đây không phải là Liễu gia Giang Đô, mà là Hoàng cung.
"Diệp Khuê thần? Sớm như vậy nàng ấy tìm ta để làm gì?" Nghĩ đến mỹ nhân Diệp Khuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-hau/2572995/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.