Bên Hiện Giới đang là tan tầm buổi chiều, sau một ngày học hành mệt mỏi đi về nhà như mọi hôm. Thanh Trúc nhanh chóng bước vào, trước cửa nhà như thường lệ là mấy người vệ sĩ quần áo chỉnh tề.
Thấy Thanh Trúc bước vào ai nấy cũng cúi người lịch sự chào hỏi, bước vào sân nhà là căn biệt thự với phong cách cổ điển to không biết bao nhiêu gian phòng, đằng trước sân nhà là mấy người làm vườn, giúp việc.
Thấy Thanh Trúc thì cũng nghiêng mình kính cẩn, rồi quay đi ai làm việc nấy.
Điều này với Thanh Trúc thì tương đối bình thường, vài cái gật đầu mỉm cười thì cho qua, cô nhanh chóng chạy vào trong nhà. Sau khi đánh ánh mắt nhìn xung quanh một hồi thì hướng phía một người phụ nữ tuổi tác cũng có chút lớn.
Đang mặc trên mình bộ áo màu xám nhạt, cúc áo xưa, mái tóc búi đằng sau xem chừng khoảng 60-70 tuổi, đó chính là bà ngoại của Thanh Trúc:
" Ngoại ơi, bố mẹ con nay cũng không về nhà ăn cơm ạ?"
Người phụ nữ bên kia nghe vậy thì ánh mắt có chút rưng, sau rồi thì chậm rãi từ phía cầu thang bước lại phía Thanh Trúc. Từ từ vuốt nhẹ mái tóc rồi đáp lại:
"Không hiểu bố mẹ con, cứ mỗi lần đi là lại biệt tăm biệt tích, có cuộc gọi điện cũng chỉ hỏi qua loa có thiếu thốn gì không? Mà cũng đâu có biết thứ thiếu thốn nhất của bà cháu mình là một bữa cơm đoàn viên chứ. "
Thanh Trúc cũng ngước lại phía bà mình, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-tinh-duyen/3322758/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.