Sau khi ra khỏi nơi lều trại đông người, họ Tống đột nhiên dừng lại giống như đang suy nghĩ điều gì đó trong lòng, làm Nguyên Lâm đi đằng sau không chú ý liền đâm phải lưng hắn ta. Ánh mắt tên đó đại biến quay ra nói một câu đầy ẩn ý:
_ Ta biết ngươi đang nghĩ gì? Đừng làm điều gì mà ngươi biết là ta sẽ không thích.
Nói xong hắn ta chỉ tay về phía bụi cây đằng trước, với ám chỉ rằng đi vệ sinh nơi đó. Không quên lườm lại với một ánh mắt hăm dọa sắc bén. Điệu bộ vừa rồi của tên này không khỏi làm Nguyên Lâm dựng chút tóc gáy, từ từ di chuyển về phía mà tên họ Tống ra hiệu chỉ.
Trong lòng không ngừng thầm nghĩ, chả lẽ hắn đã để ý từng ánh mắt và đoán ra được điều gì một cách vô lý vậy sao? Không lẽ hắn ta có thuật đọc tâm chú, biết được người khác đã nghĩ gì?
Mặt khác điều mà Nguyên Lâm vừa nghĩ cũng đã đúng một phần, ánh mắt lạ thường chăm chú quan sát từ đằng xa lúc đầu kia không ai khác chính là tên họ Tống này.
Nhưng không phải tự nhiên mà hắn lại đánh chủ ý lên
Nguyên Lâm nhà ta, tuy tên này cũng dạng có đầu óc và nhanh nhẹn nhưng cũng không đến mức vạn sự thông.
Hắn ta để ý Nguyên Lâm cũng là điểm mà lão quái Lưu Minh đã dặn lại cho hắn, còn vì sao tên Lưu Minh biết ý định bỏ đi của Nguyên Lâm thì vẫn là một câu hỏi hóc búa.
Vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-tinh-duyen/2791305/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.