Hạ Lợi Chính kỳ thật không thoải mái lắm, nguyên do sau khi bị Lê Chanh một cước gạt ngã, gã sẽ không sẵn lòng tới gần nhà họ Lê lắm. Cao thủ đều là cố kỵ thể diện, ở trước mặt người ta đều té dập mặt rồi, gặp lại tự nhiên xấu hổ, cho nên lần này Hạ Lợi Chính nhận được nhiệm vụ thật không muốn chút nào.
Ý tưởng của gã là, sớm làm xong sớm đi, gặp được người nhà họ Lê, nhất là thằng nhóc Lê Chanh đó, có thể tránh liền tránh. Đỡ phải chính mình lại mất mặt.
Hạ Lợi Chính ý tưởng rất tốt, cũng rất thực tế, đội ngũ dẫn tới từ trong ngành đều là đồng chí thân kinh bách chiến, giết động vật biến dị cấp hai không hề chùn tay nhưng mà khi bọn họ một đội ngũ vọt vào trong đàn thú, lại bất ngờ nhìn thấy mấy đội ngũ quần áo thống nhất đang nhàn hạ tản ra chung quanh biệt thự nhà họ Lê, tuy rằng thực lực của những người này so ra kém đám người Hạ Lợi Chính, nhưng bàn về thủ đoạn săn giết động vật, lại một chút cũng không lề mề so với bọn gã.
Rất nhiều người thậm chí mím môi, trực tiếp một kích ắt chết, khiến cho đám người Hạ Lợi Chính liên tục ghé mắt.
“Ô, đậu má, đội trưởng, bên kia tới một đám người tranh cướp đầu người kìa!”. Một thanh niên gầy còm mới vừa dùng đao dài chém chết một con động vật tương tự con báo, quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái, nhất thời kinh ngạc, sợ hãi kêu một tiếng hướng Đan Văn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-mau-dich-nam-than/2374834/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.