Ánh mắt sắc bén của đàn ưng gần đó nhìn qua phía Lê Chanh nhưng con nào cũng không có manh động, thậm chí một cái con cách Lê Chanh gần nhất thế nhưng phần phật một tiếng bay về phía xa xa…..Bị dọa chạy rồi.
Đúng lúc này, lối vào sân bay truyền tới một trận tiếng bước chân, Lê Chanh quay đầu nhìn qua, chỉ thấy là một loạt năm sáu mươi người của một tiểu đội, thân hình cường tráng, hai mắt hữu thần, trên người đều mặc đồng phục chiến đấu màu đen, cậu ôm cô bé lui về trong đám người, phát hiện nhóm người này rất nhanh bao vây quần chúng bình thường trong sân bay, trong tay cầm súng, người cầm đầu nâng tay một kích, trong đàn ưng đối diện liền rơi xuống một con ưng lớn.
“Hình như là người của đại đội Võ Cảnh……”. Một người trung niên chỉ vào logo trên đồng phục chiến đấu màu đen, “Có bọn họ ở đây, đám chim ưng này hẳn là sẽ không tổn hại chúng ta nữa”.
Mọi người bị đàn ưng dọa vỡ mật rốt cục phun hơi nghẹn trong họng ra.
“Quá tốt rồi, chúng ta được cứu rồi!”.
“Đại đội Võ Cảnh tới thật đúng lúc!”.
Mẹ của cô bé cũng vẻ mặt vui mừng đón lấy đứa cô bé qua từ trong lòng Lê Chanh, còn chưa nói gì nữa, nước mắt trên mặt chảy ra trước tiên, nghĩ là thật bị dọa sợ rồi, dù sao nếu không có Lê Chanh, con gái của cô đã mất mạng dưới miệng ưng rồi, cô cầm chặt tay của Lê Chanh, kích động nắm chặt mấy cái: “Em trai à, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-mau-dich-nam-than/2374803/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.