Có lẽ là hai người ở chung thời gian dài, có lẽ là thói quen bị đánh lén thuận theo tự nhiên, ý thức phản kháng mới đầu của Lê Chanh cũng không mạnh lắm, đồng dạng lúc thân thể chân chính có cảm giác, cậu cũng không chuẩn bị như lần trước đau khổ áp chế xuống.
Thân thể của thiếu niên vốn là chịu không được khiêu khích, hơn nữa Trầm Du mưu đồ đã lâu đối cậu, Lê Chanh đánh giá chính mình cũng tránh không khỏi một lần như vầy, hiển nhiên người này cũng không phải đáng ghét quá mức, tối thiểu sẽ không là loại Trần Tử Thanh khốn kiếp chần chừ.
……. Đương nhiên này cũng không có nghĩa là cậu sẽ tình nguyện hiến dâng ra hoa cúc của bản thân.
Lê Chanh khí thế ngăn chận Trầm Du, lấy một loại tư thế chủ đạo ham muốn chiếm hữu mười phần hôn lung tung mặt của Trầm Du, sau đó ngón tay chạm tới thứ cưng cứng sưng to, im lặng……Chọt một cái.
Kế tiếp nên làm như thế nào ấy nhỉ?
“Này”.
Trầm Du: “…….”
“Vểnh mông lên”.
Trầm Du thâm trầm liếc cậu một cái, không biết tại sao tiếp xúc tới ánh mắt này vẫn có loại cảm giác áp lực khó hiểu, Lê Chanh nuốt nước miếng, cổ họng cậu có hơi khô, khụ một tiếng, giống như dỗ dành con nít vỗ xuống cái trán của anh ta, “Ta sẽ ôn nhu chút”.
Trầm Du: “…….”
Toàn thể quân doanh giơ tay không thấy năm ngón tay, ngay cả máy phát điện đều không hoạt động được, năm ngón tay của mấy quân nhân của trung tâm kiểm soát lướt như bay, sắc mặt bình tĩnh nhìn màn hình máy tính, thực tế bọn họ dã chóp mũi đổ mồ hôi rồi, khác với cách xử lý của quân nhân bên ngoài, trong trung tâm kiểm soát tối thui cũng không lạc quan, cơ hồ mỗi khi sửa chữa phục hồi một mục hỏng hóc đều sẽ có một chỗ khác bị xâm nhập, thậm chí ngay cả tín hiệu đối phương gởi đi cũng không chặn lại được, phải biết rằng quân doanh tuy rằng giá trị vũ lực cao, nhưng thực tế trung tâm kiểm soát phát huy tác dụng rất lớn, ở trong này tin tức truyền đi là cực kỳ quan trọng, chính là đêm nay cả doanh địa bị tối đen rồi.
Cho dù năm cao thủ máy tính canh giữ ở trung tâm kiểm soát, cũng không cách nào sửa chữa phục hồi tín hiệu, càng không biện pháp tìm được địa chỉ IP của kẻ phá hoại, đối phương là một cao thủ hacker, điểm ấy không thể nghi ngờ.
Quân đội vốn chính là bao hàm toàn diện, thu mua các loại nhân viên kỹ thuật, trên đời này người có thể trực tiếp tác chiến cùng nhân viên kỹ thuật quân đội thật rất ít.
Nhưng mà khiến không ít quân nhân cấp cao nhất cũng khó hiểu, đối phương phá hỏng ngọn đèn của doanh địa, cũng không thấy phát động công kích gì khác, rôt cuộc có cái mục đích gì…….
“Phân đội các lớp đều tập hợp, đừng hành động đơn độc”. Huấn luyện viên chạy tới ngoài nhà tắm trước tiên, tập trung học sinh nhàn tản bảo đảm an toàn của mọi người, trong một phòng ngủ tối như mực của lầu ba ký túc xá, thiếu niên tóc ngắn và người đàn ông tóc đen dài thẳng quấn quít cùng một chỗ, Lê Chanh trong bóng đêm giống như con báo hơi hơi nheo mắt lại, một bên cố gắng bảo vệ hoa cúc của chính mình, một bên đè thấp người cùng người đàn ông không ai nhường ai, nhất thời không đề phòng trực tiếp bị ngậm một chút trước ngực phát ra một âm thanh dài “a…………”.
“Không được!”. Cậu mơ hồ gầm nhẹ, “Ngươi đang sờ ở đâu đó?”.
Trầm Du nhắm mắt lại, một tay nắm eo của cậu va chạm hướng về phía trước, bàn tay y vuốt ve vị trí dưới phần eo của cậu nhóc, làn da bóng loáng xúc cảm nhẵn nhụi và co dãn dưới bàn tay mang tới một trận hưng phấn và run rẩy cho y, dưới tay dùng sức một cái, ngoại trừ sống lưng thẳng tắp, tay chân của thiếu niên trong lòng cũng mềm nhũn rồi.
Lê Chanh mười bảy năm qua còn chưa bị người ta đòi hỏi như vậy, rất rõ ràng cảm thấy cái này không đúng, rõ ràng phải là chính mình tới tán tỉnh làm cho người dưới thân thở gấp liên tục đắm chìm sâu vào, tại sao hiện tại tư thế không đổi vai diễn lại đổi chỗ rồi, điểm này cũng không khoa học được không.
“Tới lúc chúng ta trò chuyện một chút……..”.
Trầm Du căn bản không nghe được cậu nói cái gì, lúc biết được ẩn nhẫn lâu như vậy rốt cục có thể ăn đối phương vào miệng còn định hơi chút phối hợp, y quả thực phải hưng phấn tới bùng nổ. Công cùng bị công cùng ở trên ở dưới không sao cả (làm công hay thụ ấy), có đôi khi bị đặt ở dưới thân làm việc vẫn là cực kỳ thuận tiện, Trầm Du một tay chế trụ cái gáy của cậu nhóc ngăn chặn cái miệng mở ra ra sức nói chuyện kia, tay kia bóp mông của cậu nhóc, ma xát dưới gốc đùi, sau đó liên tục chiến đấu ở các chiến trường tới trước người, quần lót bé gấu xiêu xiêu vẹo vẹo đáp xéo tại trên lưng, đầu lưỡi Trầm Du xông vào khớp hàm của cậu nhóc, ngón tay đã vói vào không ngừng vuốt ve đối tiểu cầu cầu sạch sẽ kia (hai hòn bi của em nó ế),chăm sóc đối phương đồng thời chính mình cũng càng ngày càng lửa nóng.
Y tạm dừng một chút, quần lót ngăn giữa hai chân, dính sát vào trên thứ cương cứng của thiếu niên.
Đèn vẫn không sáng, đêm còn rất sâu.
Thiếu niên tóc ngắn ưỡn vòng eo lung tung hà hơi a ư, bụng co rúm cậu nhỏ trước người liền phun ra một chút chất lỏng, thân hình hai người không biết khi nào thì đã đổi chỗ rồi, một người là người đàn ông cấm dục rất lâu, một người là thiếu niên ngây thơ ngay cả thẩm du đều chưa làm qua, Lê Chanh giơ tay túm lấy tóc dài của Trầm Du, căn một cái lên bờ vai của anh ta, ngay sau đó trong xoang mũi hừ hừ một tiếng, tại lòng bàn tay rộng của Trầm Du bắn ra.
Trên người không có một chút che đậy, có hơi lạnh, thiếu niên trút dục vọng xong đầu óc trống rỗng run run một chút, trong lòng bàn tay cậu còn bao vây người anh em của người đàn ông, trong lòng nghĩ tu sĩ bộ giỏ lắm hả, cậu hiển nhiên rõ ràng nhìn tới hàng này bộ dạng cực kỳ dữ tợn, gân xanh cơ hồ muốn từ từng trận xung động nứt ra khỏi làn da che kín màu đỏ kia, cùng chính mình căn bản là hai loại cực đoan, thậm chí cùng trước kia ở trong WC thấy cũng không hề giống nhau, này còn muốn lớn hơn một chút nữa.
Người đàn ông tránh khỏi tay của thiếu niên, đè cậu nhóc mềm nhũn lại và hai chân chen vào, dùng sức đâm rút mấy chục cái mới an tĩnh lại, Trầm Du cúi đầu, mang theo vài phần triền miên hôn lên đôi môi sưng đỏ của cậu, “Ta rất nhớ ngươi”.
Tiếng nói khàn khàn đâm thủng màng tai, xóa tan một tia khẩn trương xấu hổ cuối cùng trong lòng Lê Chanh, cậu nằm ngửa ở trên giường, giơ tay xoa xoa tóc người đàn ông, một lát sau hơi chút khôi phục chút khí lực, mới thu chân lại, “Nói thật cho ta, ngươi vào bằng cách nào”.
“Đi vào thôi”.
Lê Chanh khóe miệng co rút, cổng lớn khẩu rõ ràng có cameras và bảo vệ, tuy rằng không thể nói cửa là phòng ngự nghiêm ngặt nhất, nhưng cũng không kém vị trí phòng thủ quan trọng này, người này nếu nói là bay vào cậu còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nếu như là trực tiếp đi vào, khẳng định không phải đơn giản như vậy.
“…….. Vì thế ngươi làm cái gì”.
“Nơi này không cho người ngoài ra vào, vì có thể quang minh chính đại đi vào thăm ngươi, ta tìm người làm trung tâm kiểm soát tối đen, được rồi, chúng ta đừng nói chuyện mất hứng này, hiện tại không phải hẳn là sau vuốt ve an ủi gắt gao rúc vào cùng nhau sao”. Tuy rằng còn chưa có hoàn toàn ăn vào, nhưng Trầm Du không phải cái loại người không não này, nếu hôm nay lần đầu làm tình đã đột phá đạo phòng tuyến cuối cùng, chỉ sợ sau này chính mình lại không có cơ hội tới tay nữa, có đôi khi tiến hành theo chất lượng liền có thu hoạch bất ngờ, giống như bây giờ đã bước ra một bước rất lớn rồi, sau này còn cần lại gia tăng lại khích kệ, người đàn ông làm chính sự trên giường rất nhanh chế định ăn sạch sành sanh món ăn ABC.
Lê Chanh tạch một cái ngồi dậy, vỗ xuống vạc giường: “Dựa sát vào nhau cái quỷ á! Từ từ, ngươi khi nào thì quen biết hacker trâu bò như vậy? Tới từ đâu?”.
“Trong bang mới vừa thu tiểu đệ quỳ liếm”.
Lê Chanh: “…….”. Cư nhiên đã học được ngôn ngữ mạng rồi, đem hàng này tới hiện đại thật đúng đắn sao, Lê Chanh bảy tỏ lại nghi ngờ, hơn nữa trong bang mới vừa thu tiểu đệ là cái ý gì? Cậu mở to hai mắt, “…….Bang, trong bang?”.
“Ở bên trong Trung Quốc chỉ có một Hưng Long bang, hiện tại xác nhập hai bang phái khác đổi lên là Trầm bang”. Trầm Du lời ít mà ý nhiều.
Tròng mắt Lê Chanh đều sắp rớt xuống rồi, “Hắc bang?”. Có thể nói quả nhiên không hổ là cấp nhiệm vụ con cưng của trời của Đại Châu giới sao, vừa tới hiện đại liền bắt đầu thu tiểu đệ phát triển thế lực, thượng vàng hạ cám tới hacker ngay cả quân doanh đều không ngăn được đều có, ngẫm lại bộ dáng hỗn ăn chờ chết của bản thân cũng là nhược bạo (yếu ớt nổ bung bảng) rồi, nhưng anh có thể phát triển hướng mặt tích cực của xã hội không, làm buôn bán nhỏ linh tinh cũng tốt nha, tốt xấu ông đây kiếm được bao nhiêu tiền, nuôi anh vẫn là không thành vấn đề.
Tựa hồ không quá thích xưng hô này, Trầm Du suy nghĩ, “Ta đã hạ mệnh lệnh rồi, toàn thể hội viên không cho phép loạn thu phí bảo hộ bắt đầu chuyển hướng kinh doanh phát triển, Trầm bang hai ngày nay đã tẩy trắng rồi”.
Anh còn biết tẩy trắng? Lê Chanh mặt không biểu cảm, cậu cần một đoạn thời gian tiếp thu, thì ra tại một đoạn ngày cậu vắng mặt, trong thế giới ngầm một lần nữa đổi tên thay đổi một người người lãnh đạo mới sao, “Đây là một tai nạn, ở lại lâu như vầy cũng không tốt đâu, nhanh chóng mang tiểu đệ của ngươi rời đi, quân huấn xong gặp lại là được”.
Trầm Du luyến tiếc một hồi, cọ cọ xát xát đi rồi, tại sao thân thiết cùng vợ mình còn phải lén lút sợ người ta nhìn thấy, này thật coi như ít nhất chính mình có sướng tới, nhưng sau đó loại cảnh ngộ cút đi hứng gió lạnh cũng là đủ bi thương.
Đèn đóm trong quân doanh rốt cục tại mười giờ một phút khôi phục bình thường, đèn trong ký túc xá cũng ba một cái sáng lên, thiếu niên mặc quân phục ngoài cửa nối đuôi nhau mà vào, Đường Hà ôm hai cái chậu đi vào, “Chanh tử, chậu cậu rơi trên đường”.
Trời biết trên người đều cái dạng gì rồi, Lê Chanh phủ chăn mỏng không dám thò đầu ra, buồn bực nói: “Để ở đó đi”.
“Bệnh rồi hả?”.
Nghe thiếu niên có hơi nghẹt mũi, Đường Hà bỏ chậu xuống, cúi đầu nhìn Lê Chanh co người thành một đoàn.
“Ừ, có hơi lạnh”. Vẫn đang là thanh âm khàn khàn.
Đường Hà hoảng sợ, “Ôi, này đều biến giọng rồi, chỗ tớ có thuốc, cậu mau uống rồi nghỉ ngơi đi”.
Nghe thấy thanh âm hộp giấy đựng thuốc rung động loạt soạt, Lê Chanh nhanh chóng vươn một bàn tay làm bộ suy yếu, “Đã uống rồi……..”.
Ngày hôm sau thiếu niên có chút cảm lạnh thu dọn giường xong, đi ngang qua nhà vệ sinh soi gương, nhìn thấy môi của thiếu niên trong gương sưng đỏ còn chưa hoàn toàn tiêu sưng, cả người liền khó chịu.
Trác Ngọc Hiên đi qua bên ngoài nhà vệ sinh, ánh mắt sâu thẳm dang nhìn qua đây, lại đồng dạng phát hiện đối phương hôm nay không bình thường lắm.
Đầu mày cậu ta nhướn lên.
Thực tế đối với ngày hôm qua bại bởi người kia, Trác Ngọc Hiên có hơi khó chịu lại có hơi khâm phục, cảm xúc không biết tên trong lòng nhiều một chút, cho nên hai người gặp mặt cậu ta cũng cảm thấy có hơi phức tạp, hiện tại hiển nhiên tình huống người này khá làm người khác chú ý.
Cái môi kia, thoạt nhìn có chút giống là bị người…….
Trác Ngọc Hiên nhăn mày, đại khái không phải như mình suy nghĩ đâu, “Miệng cậu làm sao vậy?’.
“Bị muỗi chích một cái”. Lê Chanh ra vẻ trấn định ngẩng đầu, mặt không biểu cảm nói: “Muỗi bây giờ quả thật càng ngày càng kiêu ngạo, rõ ràng có cánh tay có chân, chỉ đi chích miệng”.
Trác Ngọc Hiên: “……..”. Là như vậy sao.
“Hôm nay sẽ có cách đấu* và bắn súng”. Nhìn đôi môi sưng đỏ của người đối diện trở nên càng tươi đẹp ướt át so với trước kia, Trác Ngọc Hiên chớp chớp mắt, xem nhẹ cảm giác kỳ quái, mỉm cười nói: “Hy vọng cậu có thể toàn lực ứng phó”.
*Cách đấu: đấu võ tự do bao gồm boxing, Muay Thái, Sanda, kick boxing, đấu vật……..
Đây là đang khiêu chiến?
Thằng nhóc ngốc……. Toàn lực ứng phó cậu sẽ bị đánh chết.
“Được”. Lê Chanh thản nhiên gật gật đầu, tuy rằng bởi vì tu luyện cải tạo, chính mình và người thường cách đấu gần như một phần sức cũng không cần dùng, nhưng nếu đối phương mãnh liệt yêu cầu, tới khi đó chính mình cùng lắm thì xuống tay nặng chút. Thiếu niên tỏ vẻ hơi ngạc nhiên, thế giới rất lớn tư tưởng khác nhau, bây giờ vẫn là lần đầu nhìn thấy người nguyện ý bị đánh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]