Phương Bỉnh Như không nói tốt cũng không nói xấu, Thọ Linh nhìn thần sắc bình thản của anh ta, nghĩ nghĩ, mặc kệ nguyên nhân gì, cũng xác thật không liên quan với mình, dù sao thiếu niên này một diễn viên không hề căn cơ, cho dù ở dưới tay của Patrick, nếu không có đám fan trong nước, cũng sẽ không có người chú ý tới cậu ta. Muốn chân chính nổi tiếng, cho dù là vị ảnh đế bên người cô, cũng là bằng vào thực lực bản lĩnh của bản thân và một ít vận may mới tại tuổi này liền cực kỳ nổi tiếng.
Đây là tích lũy của một diễn viên.
Hai người rất nhanh bị ánh đèn loang loáng vây quanh, Lê Chanh thấy thế lặng lẽ lùi về, lúc này bên người Patrick lại tụ đầy không ít ngôi sao minh tinh điện ảnh nổi tiếng, thiếu một người cũng không ai sẽ phát hiện, Tống Giai vỗ vỗ bờ vai của cậu cổ vũ cậu, Lê Chanh quay đầu lại nhìn về phía Trầm Du, người đàn ông đứng yên ở phía sau, một thân áo sơmi trắng của siêu thị mặc ra khí chất hoàng thất quý tộc, nếu không có thương hiệu ở góc áo biểu thị giá rẻ, chỉ sợ lúc này sớm có không ít người tới gần rồi.
Cho dù người này nhìn lạ mắt ghê.
Cũng rõ ràng không giống như là người trong giới giải trí.
Trên thực tế, xung quanh có không ít người đã liếc mắt hướng anh ta, ánh mắt theo dưới tóc dài đằng sâu người đàn ông hiển lộ ra cánh tay rắn chắc trượt xuống tới chân dài cân xứng, thẳng tới đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-mau-dich-nam-than/2374650/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.