“Không cần, như vậy quá lãng phí”. Ý thức được phía sau đối phương còn có hai vợ chồng chính mình hơi quen thuộc, Lê Chanh quyết đoán từ chối ý tốt của Dương Thiên Cao, lấy bánh ga tô sinh nhật của con nhà người ta đút mèo ăn là chuyện quái gì đây?
“Anh không muốn?”. Dương Thiên Cao mất hứng mím môi, dứt khoát nói với Lê Chanh, “Không muốn liền quăng bỏ”.
Em trai ngốc thật không phải nói giỡn, cậu ta cầm cái nơ bướm của bánh ga tô sinh nhật, lấy một loại bước đi tao nhã đi mất, coi bộ lập tức sẽ ném vào thùng rác ven đường.
Lê Chanh hoảng sợ, cậu ta thật đúng là đứa ngốc, “…..Này từ từ!”.
Dương Thiên Cao đảo mắt qua, Lê Chanh á khẩu nửa ngày, giải thích nói: “Không phải không muốn, mà là ý nghĩa của bánh ga tô sinh nhật quan trọng, ý của tôi là, lấy đút Xám Nhỏ quá lãng phí, huống hồ cha mẹ cậu cũng không hy vọng như vậy”. Không có ý thức được chính mình đã đặt cái tên đáng yêu cho mèo lông nắăn rồi, Lê Chanh hiện tại chỉ cảm thấy võ mồm chính mình đều lấy ra xài hết rồi.
Như thế nào đi ra ngoài dạo một vòng đều có thể gặp phải cả nhà này? Từ chối còn không được, lại còn khó nói chuyện, quả thực khiến người ta bực bội.
“Không lãng phí, tôi đã trưởng thành rồi, đây là quà sinh nhật của tôi, tôi có thể tự mình làm chủ”. Dương Thiên Cao hất cằm, “Tôi theo đuổi chính là ý nghĩa thực dụng của vật thể, đồng dạng thân là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-mau-dich-nam-than/2374565/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.