Đáy lòng Lê Chanh từ chối một chút, hơi vô lực: “Ách……… Từ tiên sinh, tôi………”.
“Cậu làm tốt lắm”. Từ tiên sinh khẽ cười một tiếng, “Nếu đổi lại là tôi, cũng sẽ lựa chọn phương thức đồng dạng”.
Cùng lo lắng của Lê Chanh vừa vặn tương phản, sau khi biết được chính mình lòi ra 1 thằng con, Từ Hoằng Nghĩa cũng không có tức giận gì vì bị xúc phạm, mà là vô cùng bình tĩnh khen ngợi cách làm của Lê Chanh.
Việc này khiến trong lòng Lê Chanh lại áy náy thêm mấy phần, thầm nghĩ Từ tiên sinh là người siêu tốt nha, mình không thể nói linh tinh làm thanh danh của đối phương bị hao tổn, ngón tay cậu cầm di dộng dần dần siết chặt, giọng điệu thành khẩn nói: “Từ tiên sinh xin yên tâm, tôi sẽ giải thích rõ ràng”.
“Không cần giải thích”.
Nghe được bên kia microphone lại lặng im, Từ Hoằng Nghĩa lắc lắc đầu, “Lần này sự việc đã xong xuôi rồi, cậu không cần nói nhiều với cảnh sát”. Người đàn ông hơi nhắc nhở.
Gã sống 27 năm, gần như mỗi ngày trong cuộc sống đều giao tiếp cùng loại người khác nhau, bởi vậy rất hiểu đạo lý tiền tài khiến người khác mờ mắt.
Giống 1 người thiếu niên không có bối cảnh như vậy, cầm trong tay 1 đống tiền bại lộ ở trước mắt mọi người, chỉ sợ không phải chuyện tốt gì, trừ phi cậu ta có bối cảnh cường thế hùng mạnh, liền như nhà họ Từ.
“……..Nhưng mà”
“Liền làm theo lời tôi đi”. Đành phải xuất ra giọng điệu chém đinh chặt sắt như lúc họp hành, chú ý tới thiếu niên bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gioi-mau-dich-nam-than/120313/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.