------------- -" Ế Phương Di tao đây nè." Nó tí ta tí tởn chạy tới.
-" Ủa con Trâm đâu ?" Di
-" Nó nói có việc bận nên sẽ về sau. Thôi mình về." Nó
Nó chở Di về kí túc xá rồi về nhà. Vừa chạy vào cổng, nó đã thấy cô ngồi trước cổng, ánh mắt đờ đẫn nhìn về khoảng không vô định. Nhìn cô bây giờ sao lạ quá không giống như cô hằng ngày luôn bất cần, cố chấp :
-" Trâm mày sao vậy ? Sao không vào nhà mà ngồi ở đây ?" Nó lay lay, cô xoay qua nhìn nó, nước mắt chảy không ngừng.
-" Đứng lên vào nhà rồi nói." Nó dìu cô vào nhà, ngồi xuống ghế, nhìn thẳng vào mắt cô :
-" Có người giả mạo anh ấy, khiến tao nhớ tới anh ấy"
-" Giả mạo sao ? Kẻ nào đấy ?"
-" Là người của Poison"
-" Chết tiệt lại là chúng nó. Cần tao giúp gì không ?"
-" Bây giờ thì chưa đâu, khi nào cần tao sẽ nói"
-" Ừm nhớ đấy, chị đây luôn sẵn sàng"
-" Dạo này thầy có dặn dò gì không ?"
-" Chưa thấy thông báo gì cả, thôi kệ, mới về mà cho mình vui chơi chút chứ. Khi nào có thì tính sau."
Cô cười cười. Cô không tin bất kỳ ai trừ nó và nó cũng vậy, những người xung quanh luôn cho tụi nó cảm giác bất an, nên đối với 2 người cảnh giác là một điều rất quan trọng và cần thiết. ( ba mẹ nó thì đi công tác, còn ông và quản gia từ ngày tụi nó trờ về đều biệt tâm biệt tích)
-----------------
Một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gio-vuong-gia-su-tra-thu-bi-an/33440/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.