Không lâu sau thì Di tới, nhỏ mang rất nhiều trái cây và sữa, mà trong cuộc đời cô ghét nhất là sữa.
-" Tao ghét sữa !!" -- cô hậm hực trách móc, nhỏ cũng chẳng vừa, bốp chát lại
-" Ai cho mày đâu, tao mua là để bồi bổ Tiểu Anh của tao. Vì con bạn quỷ như mày mà nói mới xuất viện là phải phục dịch không công rồi. Ở đó mà ghét với chả không !!"
-" Ôi tao yêu mày quá Phương Di ơi, chỉ có mày là thương tao thôi hichic !" - Nó vờ khóc
-" Hừm ngon lắm con. Tao mà ra viện rồi thì mày sẽ không xong đâu." - Cô
-" Vậy tao sẽ khiến cho mày nằm hoài trong đây luôn, tới khi răng long đầu bạc luôn ha, hôhôhô =))"- Di
-" Ê không được, nếu vậy thì ai làm vợ anh? Ai làm mẹ của các con anh được? Không được không được, anh phản đối" -Trọng
-" Ủa ? Anh có con khi nào vậy? Sao em không biết ?" - Nó
-" À . . . Anh chỉ ví dụ thôi." - Anh
-" Là sao, ché không hiểu ? Đừng nói . . . . ." -- Di
-" Tào lao đấy, đừng quan tâm." - Cô lườm => anh câm nín
-" À mà nè, tao thông báo cho tụi mày biết một tin. Khoảng hai ngày nữa, tức ngày 1/10 đến 3/10, trường ta sẽ tổ chức một cuộc thi tuyển chọn "Nữ sinh học viện" đấy, tham gia không ?"
-" Có vẻ được đó, nó như thế nào ?"
-" Tao có mang tờ giấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gio-vuong-gia-su-tra-thu-bi-an/2719595/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.