Anh ta không nói một lời mà mở máy tính, tôi cũng chẳng nể nang gì, nói thẳng: "Sáng nay anh tìm hiểu trước về sản phẩm của công ty chúng ta, chiều nay họp mặt sơ qua với các thành viên trong nhóm, tôi sẽ sắp xếp công việc trong tuần này."
Nói xong tôi dừng lại một chút nhìn Trương Sâm, anh ta mắt cụp xuống, không nhìn tôi. Tôi cũng dần lạnh mặt: "Trương Sâm, nếu anh vẫn giữ thái độ này với công việc… "Đơn xin chính thức của anh, tôi có quyền không phê duyệt."
Người Trương Sâm cứng đờ trong giây lát, một lúc sau mới nghiến răng nói: "Hứa Minh Thư, cô đừng cố tình gây khó dễ cho tôi vì chuyện chia tay, tôi cảnh cáo cô!"
Tôi bình thản gửi bảng giới thiệu sản phẩm công ty trên DingTalk cho anh ta. Đồng thời lạnh lùng nói: "Rốt cuộc là ai không phân biệt công tư, mang cả chuyện riêng vào công việc, tự anh rõ hơn ai hết."
Nói xong câu đó, tôi bình thản đưa mắt trở lại màn hình máy tính, không thèm liếc mắt nhìn Trương Sâm lấy một lần. Trương Sâm ngồi bên cạnh tôi, có vẻ bồn chồn, lén nhìn tôi mấy lần.
Tôi cứ coi như không thấy, tập trung làm việc của mình. Tôi không giống Trương Sâm, tôi bận tối mắt tối mũi. Ngoài báo cáo cuối năm, còn phải sắp xếp công việc Tết, lập kế hoạch vận hành sau Tết, rồi còn phải chuẩn bị họp với các trưởng bộ phận nữa.
Mãi đến trưa, tôi vừa định ngồi xuống nghỉ một lát thì Trương Sâm đột nhiên hùng hổ đi từ bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gio-doc-than-o-tiec-tat-nien/3575222/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.