Tôi đánh vô lăng, liếc nhìn Trương Sâm đang lo lắng cho Thẩm Vi. Nhìn anh ta với đôi lông mày và ánh mắt giống hệt như năm năm trước. Rõ ràng trước đây dù nhìn bao nhiêu lần, tôi vẫn cảm thấy rung động. Nhưng hôm nay, tôi đột nhiên cảm thấy, có chút nhạt nhẽo rồi.
Tôi hỏi anh ta: "Trương Sâm, chúng ta ở bên nhau bao lâu rồi?" Trương Sâm sững người, im lặng một lúc lâu, rồi mới hỏi lại tôi một cách không chắc chắn: "Bốn năm?"
"Em hỏi làm gì?" Trương Sâm có chút mất kiên nhẫn. Đèn xanh phía trước, tôi dừng xe lại, nhìn cặp đôi đang đi qua vạch kẻ đường, suy nghĩ miên man. Cô gái thở ra một hơi, chàng trai mỉm cười nhìn cô, sau đó đặt tay cô vào trong túi áo mình để sưởi ấm.
Đã từng có lúc, tôi và Trương Sâm cũng như vậy, yêu thương và ngọt ngào. "Năm năm ba tháng rồi." Tôi nói khẽ, "Trương Sâm, chúng ta đã ở bên nhau lâu như vậy. Anh thấy chán em rồi sao? Anh muốn chia tay với em, đúng không?" Câu nói cuối cùng của tôi là một câu khẳng định. Trương Sâm đột nhiên tái mặt.
Trên đường về, Trương Sâm và tôi không nói thêm lời nào. Tôi bình thản lái xe, còn anh ta im lặng cúi đầu lướt điện thoại. Ở bên nhau năm năm, tôi quá hiểu Trương Sâm rồi. Một khi bị tôi nói trúng tim đen, anh ta sẽ im lặng, không nói một lời. Sau đó dù tôi có nói gì, Trương Sâm cũng chỉ lạnh lùng đáp lại một câu: "Anh không có gì để nói với em."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-gio-doc-than-o-tiec-tat-nien/3575216/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.