Trên chiếc giường màu trắng một thân thể đẫm mồ hôi đỏ hồng động lòng người cố gắng đong đưa thắt lưng,nghênh đón mỗi một lần xâm nhập.
Tiếng thở gấp ngọt ngào giống như bị đè nén,hoặc không cách nào ngăn chặn bật ra khỏi miệng.
“A...... Sâu hơn một chút...... Cho ta......”
Tiếng than nhẹ nức nỡ,thiếu niên đã kề bên ranh giới.
Phương Vật Viễn thật sâu đưa mắt nhìn khuôn mặt thiếu niên bởi vì *** mà mê muội,trong tròng mắt mê ly không có mang theo ngọn lửa không khuất phục,không có một tia hối hận —— người kia bởi vì thân thể đắm chìm trong khoái cảm vô cùng hối hận......
Mặc dù đường viền có mấy phần tương tự,nhưng hắn dù sao cũng không phải là người kia——
Phát hiện mình nghĩ cái gì, Phương Vật Viễn chán ghét mím môi,động tác chợt trở nên thô bạo,kịch liệt kéo ra đưa vào,nhanh chóng đã tới cao trào.
Phương Vật Viễn rút ra mình từ trong cơ thể thiếu niên kia ra,thiếu niên vẫn còn thở hổn hển mang theo vẻ mặt hoảng hốt,giống như là còn đắm chìm trong dư âm vừa rồi.
Nhưng Phương Vật Viễn không có nhìn lại thiếu niên đó một lần,hắn đứng dậy mặc vào quần dài,lạnh lùng nói:
“Ngươi tốt nhất nhanh một chút, thầy y tế gần đến rồi.”
Thiếu niên rốt cục đứng dậy, mang theo vẻ mặt quyến rũ hỏi.”Lần sau,chúng ta lúc nào ——”
“Tôi tự nhiên sẽ tìm cậu.” Phương Vật Viễn giọng nói lộ ra không kiên nhẫn.
Thiếu niên nghe,trên mặt hiện lên vẻ thất vọng,không nói gì đứng dậy,yên lặng dọn dẹp thân thể,mặc quần áo.
Kéo ra rèm màu trắng,thiếu niên lưu luyến quay đầu lại còn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-dien-nam-sung/1514439/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.