Khó nhất chính là, làm sao để độc tố chỉ nhằm vào người biến dị mới có hữu hiệu, mà đối với người bình thường lại vô hiệu.
Điểm này, mới là Lục Minh cảm thấy làm khó.
Bởi vì sau khi chế tạo ra nước thuốc đặc biệt xong, nó nhất định là có kịch độc, đối với người bình thường mà nói, chỉ cần không cẩn thận tiêm vào ở bên trong, tế bào cũng sẽ bị phá hư, vạn nhất cái này lọt vào trong tay địch nhân, chế tạo lượng lớn, vậy mình liền trắng trợn giúp bọn họ nghiên cứu độc tố rồi!
"Không nóng nãy, chung quy sẽ có biện pháp." Trương Thượng Nguyên lão nhân an ủi: "Địch nhân không thể nào chế tạo số lượng lớn, loại người cải tạo này có tỷ lệ thành công vô cùng thấp, không phải là uy hiếp."
"Bận rộn lâu như vậy, cháu cũng nên nghỉ ngơi một chút đi, nếu không, mấy người lão đầu chúng ta cũng không tốt, cháu hối hả ngược xuôi, chúng ta trái lại không có thù lao."
Lô Tắc lão nhân cảm thấy có lỗi, mặc dù Lục Minh không đề cập tới, nhưng tiểu tử này vì quân đội làm công việc bề bộn như vậy, nhưng một chút hồi báo cũng không có, trong lòng bọn họ rất áy náy. Bọn họ trừ việc cung ứng cho Lục Minh ngọc thạch cùng cách điều chế các loại kim khí ra, việc làm được cũng chỉ còn lại có giữ bí mật.
"Thật ra thì mọi người cho cháu nhiều vẫn thạch như vậy, đây là trợ giúp rất lớn đối với cháu." Lục Minh ngày hôm qua thật bất ngờ khi nhận được mấy trăm khối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546720/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.