Vừa mới nhắm mắt lại, trong lòng Lục Minh bỗng nhiên có một loại báo động dâng lên từ đáy lòng.
Hắn đem Niếp Thanh Lam đang mắc cỡ đỏ mặt đặt xuống trên mặt đất, dùng truyền âm nhập mật nói:“Đừng nhúc nhích, có người đến đây!” Niếp Thanh Lam bị động tác của hắn làm cho hoảng sợ, lúc đầu nàng còn tưởng rằng Lục Minh bị chính mình hấp dẫn đến không nhịn được. Lại nghe được lời cảnh cáo của hắn, lập tức hiểu được có địch, sự xấu hổ cùng với căng thẳng trong khoảnh khắc liền biến mất, đổi lại dựng lên chính là chiến ý hừng hực, nàng gật gật đầu, gắt gao ôm chặt Lục Minh, tránh ở sau người hắn, bế khí nín thở......
Tuy rằng, chính mình coi như là một cường giả, không cần người khác bảo vệ cũng có thể tung hoành ở trên chiến trường, nhưng ở trong lòng của hắn, lại đặc biệt thoải mái, có cảm giác cực kỳ an toàn sinh ra.
Chờ khi bình tĩnh tâm lại, nàng cũng nghe thấy một loại âm thanh rất nhỏ, từ nơi phương xa rất nhanh chạy tới.
Thẳng đến hơn mười mét phía sau, mới từ từ buông chậm lại.
Nói thực ra, trong lòng Lục Minh sớm đã phát hiện địch nhân đột nhiên tiến đến, nhưng chiến trường chính là như vậy, thay đổi trong nháy mắt, chính mình vừa rồi có thể cùng Niếp hồ ly ** như vậy, cũng đã xem như rất khó có được. Lục Minh đem Niếp Thanh Lam bảo vệ trong người, hắn có dự cảm, đợi lát nữa ở nơi này có thể bùng nổ một hồi đại chiến......Tuy rằng Niếp Thanh Lam đã mặc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546716/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.