Cổ mộ, đã được biết là phân ra mấy cái bộ phận, người thủ mộ tuần tra hành lang cùng tầng trên của mộ thất.
Tiến vào mộ thất, phía dưới tất nhiên là Địa Cung cùng Tử Môn.
Hành lang của người thủ mộ là thông đạo tuần tra dài hình chữ "Hồi", phỏng chừng ôm trọn lấy đỉnh núi hơn nửa vòng, đừng nói đi hết, chính là từ lối vào đi vào tầng trên của mộ thất cũng đã đi mất hơn nửa tiếng đồng hồ. Không khí là ngưng đọng, nhưng vẫn hô hấp như thường. Trong thông đạo không có ánh sáng, ba người Khải Mỹ Tư, Lục Minh cùng Cảnh Hàn chuẩn bị đèn pin cầm tay, thậm chí còn đèn của thợ mỏ, thay phiên nhau sử dụng.
Thông đạo vẫn như cũ là cong lên, chợt cao chợt thấp, chợt trái chợt phải, quanh co ngoằn ngèo như hình con rắn.
Lục Minh mơ hồ cảm thấy, thông đạo dưới chân mình đi hơi uốn lượn hướng về phía bên phải, tựa hồ làm thành một cái hình cánh cung cực lớn.
Tới lối vào tầng trên của cổ mộ, khắp nơi vốn là đường hầm do đất vàng tạo nên, dần dần biến thành đường hầm đất đá, cuối cùng lại thành đá tinh khiết cấu thành.
Ba người, tại trong đường hầm đá do nhân công xây thành đi vài phút, bỗng nhiên thông đạo có một khôn gian nho nhỏ, một bức tường lớn xuất hiện tại trước mắt, tường cao hơn mười mét, rộng hơn mười mét, dùng một loại cự thạch màu đen than chì xây chồng xếp mà thành, mỗi khối đều nặng từ mười tấn đến hơn trăm tấn, nối lại chặt chẽ, không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-cung-van-tue/1546671/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.